- Chỉ thua tiền là được sao? Ta an tâm!
Tên tà ma kia nhẹ nhàng nói.
Đồng An An:
“...
Cái danh Bắc đổ thần của ngươi là bỏ tiền ra mua à?
- Vậy, đàn chủ, tiền đâu . . . ?
Tên tà ma kia hỏi.
- Không có tiền!
Đồng An An trừng mắt nhìn.
- Hả?
- Không phải các ngươi quản lý chân nguyên huyết sao? Ta phê cho nhóm các ngươi cái tin, coi chân nguyên huyết như tiền, đi đánh cược với Vương Khả, chờ ta khống chế được Vương Khả, sẽ mang chân nguyên huyết trả lại kho máu!
Đồng An An trầm giọng nói.
- Vâng!
...
Bắc đổ thần trở lại đại lao Thần Long đảo.
Giờ phút này, đại lao Thần Long đảo đã thay đổi lớn.
Không còn là một bàn mạt chược như lúc trước, mà bày ra hai mươi bàn, xếp thành một cái phòng bài bạc.
Đám tà ma, kết bè kết lũ mà đến, tiếng xoa mạt chược ào ào.
Vương Khả kiếm tiền, vì không bại lộ, nhất định phải che giấu, bằng không thì tất cả mọi người thua tiền, chỉ có bản thân thắng tiền, rất nhanh sẽ không giấu được, vậy làm sao bây giờ?
Một bàn biến thành hai mươi bàn. Mạnh ai nấy chơi, mọi người không nhìn chằm chằm vào ta. Thì sẽ không bại lộ!
Sự cuốn hút của mạt chược ở ngay chỗ này, Vương Khả hơi chỉ điểm một chút, mọi người liền thông suốt, hình thức ban đầu của một cái phòng bạc ra đời, những dịch vụ phụ thuộc hắn liền tạo thành một cách tự nhiên, thậm chí có tà ma ở dưới sự chỉ điểm của Vương Khả, còn bắt đầu pha trà luộc trứng bán.
Bắc đổ thần trở về liền dụi dụi con mắt, cái này, cái này không đúng! Chúng ta muốn làm Vương Khả nghiện, các ngươi pha trà luộc trứng làm cái quỷ gì vậy? Thật sự coi đại lao là chỗ ăn chơi hay sao? Chúng ta còn phải tính kế Vương Khả mà!
- Vương huynh đệ, sao ngươi không đánh bài? Sao lại đứng ở bên cạnh Vạn Xà Trì?
Bắc đổ thần đi lên phía trước.
Vương Khả không nói gì, một tên tà ma ở bên cạnh mở miệng nói:
- Vương huynh đệ nói, mọi người đánh bài cũng khá mệt, muốn làm chút đồ ăn, vừa vặn nhìn thấy cái Vạn Xà Trì này, đang nghĩ, có nên lấy nguyên liệu tại chỗ, bắt vài con lên làm đồ nướng hay không!
Bắc đổ thần:
“...
Đồ nướng? Lấy cái này làm đồ nướng ư! Chúng ta muốn ngươi nghiện, không phải để những đệ tử Ma Giáo khác nghiện. Bên đàn chủ đã bắt đầu hành động. Ta không thể như xe bị tuột xích được!
- Vương huynh đệ, không thể tới gần cái Vạn Xà Trì này được, bên trong có trận pháp, dưới Nguyên Anh cảnh đi vào, cũng sẽ bị áp chế tu vi, giống như phàm nhân! Rắn độc bên trong cùng nhau tiến lên, vậy chắc chắn sẽ chết! Đừng tới gần, không thể tới gần!
Bắc đổ thần lôi kéo Vương Khả khuyên nhủ.
- Hả? Rơi vào liền không bò được sao? Thật là nguy hiểm!
Vương Khả lập tức lùi lại hai bước.
- Vương huynh đệ, hay là chúng ta tiếp tục đánh bài đi?
Bắc đổ thần khuyên nhủ.
- Không phải ngươi đã thua sạch rồi sao?
Vương Khả ngạc nhiên nói.
Ngươi đã thua sạch, còn muốn đánh bạc với ra? Đây không phải là đùa nghịch lưu manh sao? Chẳng lẽ ngươi còn muốn hóa đơn?
- Ta, ta còn có chân nguyên huyết!
Bắc đổ thần hít sâu một hơi nói.
- Chân nguyên huyết? Không muốn!
Vẻ Vương Khả trở nên kỳ lạ.
Ta không phải biến thái, lấy nguyên huyết làm gì?
- Uống rất ngon mà!
Bắc đổ thần buồn bực khuyên nhủ.
Dễ uống? Đó là máu người đấy, ta đâu có điên? Ngày xưa ở địa cầu, ta cũng không có truyền máu, ngươi còn muốn ta uống máu người?
- Vương huynh đệ, ngươi chưa uống qua nên không biết, đối với đệ tử Ma Giáo chúng ta mà nói chân nguyên huyết, còn tốt hơn linh thạch, khuyết điểm duy nhất, chính là không để được thời gian quá dài, nhưng rất đáng tiền, ngươi không muốn, có thể cho ta, ta dùng linh thạch mua của ngươi!
Tên tà ma bên cạnh mong đợi nói.
Vẻ mặt Vương Khả thay đổi, lúc này hắn mới nhớ tới, hiện tại bản thân là đồ dỏm, nhất định phải ẩn dật vào trong nhóm tà ma, tất cả mọi người nói chân nguyên huyết tốt, ta cũng phải không kìm lòng được giơ ngón tay cái lên.
- Được! Vậy đến đây đi!
Vương Khả gật đầu một cái.
- Chân nguyên huyết? Loại tư nguyên khan hiếm này cũng có thể dùng để cược sao? Ta cũng muốn!
Mấy tên tà ma kích động muốn lên trước.
- Cút ngay!
Bắc đổ thần lập tức đẩy đám tà ma ra.
Chỉ để cho hai tên phụ trách tính kế Vương Khả lên bàn.
Mặc dù chúng tà ma tức giận, nhưng giống như không dám đắc tội Bắc đổ thần, chỉ có thể nhìn Bắc đổ thần và hai tên tà ma khác, lấy ra một hộp một hộp chân nguyên huyết, đánh bạc với Vương Khả.
Vương Khả đánh cược một lúc liền phát hiện không thích hợp. Bởi vì, ba tên tà ma, căn bản không muốn thắng tiền, toàn bộ đều thua tiền cho mình, cho dù có thể thành bài, cũng cố ý thua cho mình.
- Hả? Không thích hợp?
Vẻ mặt Vương Khả lập tức xiết lại.
- Vương huynh đệ, vận may của ngươi thật sự quá tốt, ha ha ha, tiếp tục tiếp tục!
Bắc đổ thần cười to, tâng bốc.
Vương Khả dần dần phát hiện chuyện không thích hợp, hình như ba tên tà ma này đang tính kế mình? Thế nhưng, bọn chúng đang tính kế gì với mình? Chuyện này là sao? Sao trước kia đánh bài lại không gặp qua chuyện tốt như này chứ?
Vương Khả muốn rút lui, nhưng bản thân đã thắng rất nhiều chân nguyên huyết, cược lớn như vậy, nên tà ma ở các bàn khác đều dừng đánh bài, nhìn sang bên này.
Đang thắng tiền, bỗng nhiên rút lui, khẳng định không hợp logic, càng không phù hợp dân cờ bạc. Nhưng, bọn chúng đang tính kế gì đây? Bọn chúng muốn làm cái gì? Quả nhiên Ma Giáo là đầm rồng hang hổ! Lòng người thật khó đoán! Thôi, vừa kiếm tiền vừa tra án vậy!