Bất Diệt Thần Vương

Chương 160: Đường chủ lòng dạ hẹp hòi (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Người đứng đầu Thần Long đảo?

Vẻ mặt Vương Khả khẽ động, nhớ kỹ gương mặt người này.

- Thần Long đảo, Đồng An An, cung nghênh Chu đường chủ đại giá quang lâm!

Đồng An An nhìn về phía thuyền lớn hành lễ từ rất xa.

Lúc này, khoang thuyền mở ra, sắc mặt Chu Hồng Y tái nhợt, ôm Nhiếp Diệt Tuyệt chết ngất, chậm rãi đi ra khỏi khoang thuyền.

Trải qua mấy ngày chữa thương, mệnh Nhiếp Diệt Tuyệt đã bảo vệ được, nhưng còn chưa tỉnh lại, tâm tình Chu Hồng Y cũng cực kỳ không tốt.

- Đường chủ, ta tới, ta tới giúp ngươi!

Đồng An An nhảy lên boong thuyền, muốn giúp Chu Hồng Y.

- Không cần!

Chu Hồng Y tránh né Đồng An An, lạnh lùng nói.

- A, được, được, là tiểu nhân nhiều chuyện, đường chủ, lúc trước nhận được tin tức, ta đã an bài thỏa đáng cho đường chủ, đường chủ, mời lên đảo!

Đồng An An lập tức cười xòa mời.

- Ừ!

Chu Hồng Y lạnh lùng gật đầu một cái.

Chỉ thấy Đồng An An vẫy tay, một đám Biên Bức lập tức bay tới, hắc khí vờn quanh, kết thành một đóa mây đen, để đám người Chu Hồng Y, Đồng An An bước lên.

- Đi!

Đồng An An vung tay lên.

- Chờ chút!

Chu Hồng Y quát lạnh một tiếng.

Tất cả mọi người dừng lại.

Chỉ thấy, ánh mắt Chu Hồng Y liếc nhìn qua tất cả tà ma.

Trong đám người, Vương Khả đã sớm trốn vào chỗ tối, nhưng vẫn không tránh thoát Chu Hồng Y truy tìm, ánh mắt Chu Hồng Y, như dao khóa chặt Vương Khả.

- Vương Khả? Ngươi có biết tội của ngươi không?

Chu Hồng Y lạnh giọng nói.

Chu Hồng Y trách tội Vương Khả giết Nhiếp Diệt Tuyệt, trước đó hắn một mực liều mạng cứu chữa Nhiếp Diệt Tuyệt, căn bản không có thời gian tìm Vương Khả trả thù, hiện tại làm sap có thể buông tha?

- Đường chủ trách ta ám sát Nhiếp Diệt Tuyệt sao?

Vương Khả cười khổ nói.

- Ngươi nói xem?

Chu Hồng Y lạnh giọng nói.

- Đường chủ, việc này không thể trách Vương Khả được!

- Đúng vậy, đường chủ, nếu không phải là Vương Khả động thủ, chúng ta đều đã chết!

- Bao gồm cả đường chủ ngài, nếu không phải Vương Khả động thủ, chỉ sợ ngài cũng . . . !

- Đường chủ, Vương Khả vô tội mà!

...

...

. ..

Một đám tà ma lập tức mở miệng giải thích cho Vương Khả.

Đồng An An đứng ở sau lưng Chu Hồng Y, lộ ra một tia tò mò, đến cùng cái tên Vương Khả này là thần thánh phương nào? Tại sao có nhiều đệ tử Ma Giáo xin tha cho hắn như vậy? Thâm chí còn chống đối đường chủ? Chuyện này, chuyện này còn chưa từng xảy ra.

Một đám tà ma cầu tình, nhưng Chu Hồng Y căn bản thờ ơ, sát khí trong mắt bắn ra bốn phía.

Vương Khả thấy vậy, lập tức kêu lên:

- Đường chủ, ta cứu mọi người, ta cứu đường chủ, nếu đường chủ giết ta! Ta không phục! Ta không làm sai! Hôm nay, tất cả mọi người ở chỗ này, đều không có tư cách giết ta! Bao gồm cả đường chủ ngươi! Ta cứu ngươi, nhưng ngươi giết ta? Vậy sau này đệ tử Ma Giáo còn ai quan tâm? Còn ai nguyện đổ máu vì Ma Giáo? Người duy nhất có thể giết ta, chỉ có Nhiếp Diệt Tuyệt! Bởi vì ta phá hủy chuyện tốt của nàng! Ta nghĩ, nàng tỉnh lại, nhất định sẽ nổi điên muốn tìm ta! Muốn ta chết, để Nhiếp Diệt Tuyệt tự mình đến giết đi!

Vương Khả không dám nói ra chân tướng lúc ấy, bằng không ngay cả người giúp mình nói chuyện cũng không có, chỉ có thể kéo dài thời gian, không ngừng ám chỉ để Nhiếp Diệt Tuyệt tới giết bản thân!

Quả nhiên, Chu Hồng Y híp mắt nói:

- Cũng đúng! Người hận ngươi nhất là Thanh nhi, nếu ta giết ngươi, ai tới tiết mối hận trong lòng Thanh nhi? Vậy thì chờ một chút, nhốt Vương Khả vào đại lao! Chờ Thanh nhi tỉnh lại!

- Đường chủ!

Đám tà ma còn muốn khuyên nữa.

- Đến lượt các ngươi nói chuyện sao?

Chu Hồng Y vừa trừng mắt.

- Vâng! Tuân lệnh đường chủ!

Quần ma lập tức cúi đầu không dám phản bác.

Vương Khả sững sờ, kết thúc rồi sao? Các ngươi còn chưa giúp ta van nài? Ít nhất cũng giúp ta có một cái phòng đơn chứ?

Vừa rồi nói gặp được phiền phức báo tên các ngươi đâu? Chu Hồng Y vừa trừng mắt, các ngươi đã sợ? Còn có thể trông cậy vào các ngươi sao? Ân nhân cứu mạng cái rắm, lúc trước nói dễ nghe như vậy, hoá ra là lấy ta đánh bóng tên tuổi mà thôi.

- Thúc tổ, Vương Khả, Vương Khả hắn . . . !

Chu Yếm sưng mặt sưng mũi, ở trong đám người còn muốn cáo tội Vương Khả.

- Chu Yếm? Không có lệnh của ta, ai bảo ngươi nhập ma? Bây giờ còn làm ra cái dáng vẻ bất nhân bất quỷ này! Hừ?

Chu Hồng Y lạnh giọng nói.

Chu Yếm không nghĩ đến, bản thân chỉ muốn tố cáo tội trạng mà thôi, tại sao chưa bắt đầu đã dẫn lửa thiêu thân rồi?

- Nhốt luôn Chu Yếm vào đại lao, nhốt cùng một chỗ với Vương Khả! Hừ!

Chu Hồng Y lạnh lùng nói.

- Thúc tổ!

Chu Yếm sợ hãi kêu lên.

Nhưng Chu Hồng Y đã quay đầu không tiếp tục để ý, Đồng An An vung tay lên, đám mây Biên Bức lập tức chở đám người Chu Hồng Y bay vào sâu trong Thần Long đảo.

Trong nháy mắt Vương Khả, Chu Yếm bị tà ma trên đảo vọt tới, dùng xiềng xích khóa lại. Không có một tên tà ma nào tiếp tục cầu tình, quả nhiên đều không coi nghĩa khí ra gì, để Vương Khả mong đợi vô ích!

- Vương Khả à, không thể trách chúng ta, tâm ý đường chủ đã quyết, chúng ta khuyên nữa chính là tự tìm cái chết, ngươi không biết, đường chủ lòng dạ hẹp hòi! Thù rất dai!

Một tên tà ma nhỏ giọng nói ở bên tai Vương Khả.

Vương Khả:

“...

Vương Khả còn chưa mở miệng, đột nhiên trên đám mây Chu Hồng Y, có một chuỗi xiềng xích bay tới, bay thẳng vào người tên tà ma đang mật báo bên tai Vương Khả.

- A, đường chủ tha mạng, ta sai rồi!

Tên tà ma sợ hãi kêu lên.

- Oanh!

Một tiếng động thật lớn vang lên, tên tà ma kia bị tỏa liên đánh bay ra ngoài, giữa không trung phun ra một ngụm máu tươi, rơi vào trong Chướng Hải.

Xiềng xích đập bay tên tà ma kia xong, bỗng nhiên bay về phía Chu Hồng Y ở nơi xa. Vờn quanh Chu Hồng Y một vòng, chui vào trong tay áo Chu Hồng Y không thấy.

Vương Khả há to mồm nhìn Chu Hồng Y đã rời đi xa. Quả nhiên tên Chu Hồng Y này, lòng dạ hẹp hòi!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️