Bên ngoài Thanh Kinh!
Một đám tiên hạc nhanh chóng bay về phía Thanh Kinh, cầm đầu là một con tiên hạc khổng lồ, to lớn gấp mấy lần những con tiên hạc khác.
- Hạc vương, ngươi nhanh lên nữa được không?
Trương Ly Nhi trên lưng cự hạc, lo lắng nói.
Hạc vương vỗ cánh một cái, đánh ra kết giới khí lưu, bọc lấy một đám tiên hạc sau lưng khiến tốc độ tăng lên lần thứ hai. Trên mình chúng tiên hạc đều có đệ tử Kim Ô Tông đứng đấy, vẻ mặt cả đám vừa lo lắng, vừa tức giận nhìn lên trên lưng một con tiên hạc bình thường trong đó.
Trương Chính Đạo bị trói gô trên lưng con tiên hạc kia, vẻ mặt oan ức.
- Bà mẹ nó, điều ta nói là sự thật, ta vô tội mà, ta bị Vương Khả lừa gạt, mới ăn thịt con tiên hạc kia, ta là không biết, nếu ta lừa ngươi, còn phải đi Kim Ô Tông tìm chết sao? Ta đang cứu đệ tử Kim Ô Tông các ngươi đấy, ta vô tội!
Trương Chính Đạo bi phẫn.
Bản thân đi Kim Ô Tông mật báo, đổi lại chính cái kết quả này?
- Trương Chính Đạo, ngươi mà dám gạt chúng ta! Đợi đến Thanh Kinh, chúng ta sẽ róc thịt ngươi!
Trương Ly Nhi trợn mắt nói.
- Ta nào dám, Vương Khả, cái tên lừa người nhà ngươi!
Trương Chính Đạo bi phẫn.
Từ xa, đã có thể nhìn thấy Thanh Kinh, bỗng nhiên, trong vương cung Thanh Kinh, có một cái kết giới to lớn sinh ra, đồng thời, hình như có vô số lôi điện bộc phát ra ở trong đại trận kết giới.
- Thiên Lôi Tru Ma Trận? Còn nữa, đó là Định Quang Kính?
Ánh mắt Trương Ly Nhi sáng lên.
Tốc độ đoàn người tăng nhanh lần thứ hai.
...
Vương cung Đại Thanh!
Vô số thiên lôi oanh kích xuống, tất cả tà ma đều bị lôi bạo che mất, trong lúc nhất thời, tử thương vô số, rất nhanh, có gần nửa tà ma bị đánh chết.
- Không, ta không muốn chết, không!
Nhóm tà ma tuyệt vọng la lên.
Thế nhưng, kêu gào cũng vô dụng, chỉ cần Nhiếp Diệt Tuyệt thao túng Thiên Lôi Tru Ma Trận, hôm nay mọi người hẳn phải chết không nghi ngờ.
Chu Hồng Y bị Nhiếp Diệt Tuyệt ám toán chết. Hôm nay nhất định là quần ma chi thương.
Dường như ông trời thật muốn diệt sát đám tà ma này. Ngoại trừ bên trong Thiên Lôi Tru Ma Trận tuyệt vọng, ở ngoài trận, bỗng nhiên xuất hiện từng con tiên hạc.
- Là đám người đại sư tỷ, là hạc vương?
Có đệ tử Kim Ô Tông đang bị trói, vui mừng nói.
- Vương Khả không có gạt chúng ta, hắn thật sự giúp chúng ta thông báo đại sư tỷ?
Lại một tên đệ tử Kim Ô Tông vui mừng nói.
Trương Thần Hư nhìn thấy tỷ tỷ ở bên ngoài kết giới, cũng lộ ra vẻ mừng như điên. Hôm nay thay đổi thật nhanh, thực sự là quá kinh khủng. Rốt cuộc cũng được cứu rồi?
Đệ tử Kim Ô Tông cuồng hỉ, mà nhóm tà ma càng tuyệt vọng.
Thiên Lôi Tru Ma Trận đã đủ tuyệt vọng rồi, bên ngoài lại còn rất nhiều cường giả chính đạo tới nữa.
- Trời muốn diệt ta!
Quần ma bi phẫn.
Cũng ngay một khắc này, đột nhiên có một tiếng nổ thật lớn vang lên, Thiên Lôi Tru Ma Trận đình trệ, không còn đánh xuống lôi điện nữa, trong nháy mắt những tà ma còn sót lại an toàn.
Không đánh nữa? Vì sao?
- Tạch tạch tạch két!
Không chỉ có như thế, cái kết giới Thiên Lôi Tru Ma Trận kia, cũng lập tức xuất hiện vô số vết rạn, giống như tùy thời vỡ nát.
- Xảy, xảy ra chuyện gì?
- Thiên Lôi Tru Ma Trận bất ổn? Người thao túng đại trận đã xảy ra chuyện sao?
- Nhiếp Diệt Tuyệt đã xảy ra chuyện? Nàng chết?
- Không, chắc là Nhiếp Diệt Tuyệt bị công kích, có người đã cứu chúng ta?
- Ai? Ai đang cứu nhóm ta?
...
...
. ..
Quần ma dưới sự kích động nhìn về phía tẩm cung vương hậu. Theo Thiên Lôi Tru Ma Trận vỡ nát, uy lực Định Quang Kính cũng yếu bớt đi, có vài tên tà ma miễn cưỡng động.
Chỉ thấy Định Quang Kính bỗng nhiên bay lên trời, bay về phía Thập Vạn Đại Sơn biến mất.
- Hô!
Tất cả tà ma đều có thể động.
- Chúng ta được cứu rồi!
Quần ma vui đến phát khóc.
Thời khắc đang vui mừng, có tà ma vung tay áo lên, một cỗ gió lớn thổi bay bụi mù trong tẩm cung vương hậu, trong nháy mắt thấy rõ hình ảnh bên trong.
Chỉ thấy, Vương Khả nắm lấy chuôi kiếm, thân kiếm đâm vào trái tim Nhiếp Diệt Tuyệt, đâm chết Nhiếp Diệt Tuyệt?
Chúng tà ma nghĩ ra rất nhiều khả năng được cứu vớt, nhưng bất kể như thế nào cũng không nghĩ đến, người giết chết Nhiếp Diệt Tuyệt, lại là cái khuôn mặt xa lạ này, không, cũng không tính là lạ lẫm, chúng ta đều nhận ra, người một nhà, Vương Khả?
...
Vương cung Đại Thanh!
Bụi mù cuốn quanh tẩm cung vương hậu, Nhiếp Diệt Tuyệt chịu đựng suy yếu, từng bước một tập tễnh đi vào trong đó, ở trong lòng Nhiếp Diệt Tuyệt, công chúa U Nguyệt đã bị trói lại, cho dù giờ phút này bản thân suy yếu, cũng có thể một kiếm giết nàng.
Thế nhưng, khi bước vào đại điện, cả người Nhiếp Diệt Tuyệt đều ngẩn ra.
- A! Đừng đánh! A! Thúc tổ, cứu mạng! ...
Từng tiếng kêu thảm từ trên cột truyền đến, là Chu Yếm? Chu Yếm bị tỏa liên trói ở trên cột, bị lôi điện phách trảm, nếu không phải được xiềng xích che lại một phần, đã sớm bị đánh chết. Dù vậy, khắp người cũng toàn máu me, vô cùng thảm liệt!
- Chu Yếm? Ngươi, tại sao người lại bị trói ở đây? Công chúa U Nguyệt đâu?
Nhiếp Diệt Tuyệt không hiểu nói.
- Thanh tiên tử, nhanh cứu ta, ta cũng không biết công chúa U Nguyệt ở đâu, ta vừa đến, đã trúng độc, ta chỉ lấy Kim Ti Thủ Sáo của thúc tổ, chuyện không liên quan đến ta, không liên quan đến ta, Thanh tiên tử, cứu ta!
Chu Yếm kêu.
Nhiếp Diệt Tuyệt:
- ? ? ? ? ?
Cái Kim Ti Thủ Sáo kia ta cũng biết, ngươi thả công chúa U Nguyệt ra? Sau đó tự trói mình lại? Có phải đầu tên Chu Yếm này bị úng nước hay không?
- Khụ khụ khụ, công chúa U Nguyệt ở đâu?
Nhiếp Diệt Tuyệt trầm giọng hỏi Chu Yếm.
Chu Yếm bị sét đánh, vậy nói rõ hắn đã nhập ma, mình không có khả năng cứu hắn.
- Ta không biết, ta không biết, cứu ta!
Chu Yếm đau khổ nói.
- Cứu ngươi? Tự mình đọa lạc, rơi vào ma đạo, đáng đời!
Nhiếp Diệt Tuyệt chém ra một kiếm.
- Oanh!
Uy lực đạo kiếm quang này không lớn, trong nháy mắt bị Hồng Y Tỏa đỡ được hơn nửa, uy lực còn thừa lại, chỉ đủ làm Chu Yếm vừa mới thức tỉnh lại ngất đi lần thứ hai.
- Ầm ầm!
Lôi điện tiếp tục đánh, Chu Yếm cứ một hồi thức tỉnh, một hồi hôn mê, vô cùng đau khổ.
- Khụ khụ khụ!
Nhiếp Diệt Tuyệt hư nhược lại tiếp tục ho khan, giờ phút này nàng đã dầu hết đèn tắt, không cách nào dùng đại pháp tìm kiếm, nhưng theo bản năng, Nhiếp Diệt Tuyệt cảm giác có người tới gần.
- Cô tổ, là ta, Nhiếp Thiên Bá!
Một tiếng hét truyền đến.
Người đang tới gần là cháu trai mình? Nhiếp Diệt Tuyệt vừa mới cảnh giác lên, trong nháy mắt trầm tĩnh lại, nhưng sau một giây buông lỏng kia, Nhiếp Diệt Tuyệt lại cảm giác không đúng, tại sao xung quanh Nhiếp Thiên Bá cũng có lôi điện oanh kích?
- Không đúng, khụ khụ!