Nhiếp Thiên Bá từ trong địa cung, nằm bên dưới tẩm cung vương hậu đi lên.
- Quả nhiên Chu Yếm có ý đồ xấu, muốn sớm ra tay với công chúa U Nguyệt? Hừ, khá lắm Chu Yếm, lòng tham không đáy, ha ha, ta thích dạng này, bởi vì, phân chia công chúa U Nguyệt, ta cũng có phần, không được, không thể để cho Chu Yếm một mình độc chiến được!
Nhiếp Thiên Bá hưng phấn xâm nhập đại điện.
Vừa vào trong, liền thấy trên cột trói một người.
- Hả? Chu Yếm đâu?
Nhiếp Thiên Bá hiếu kỳ.
Thế nhưng, chỉ cần công chúa U Nguyệt ở đây là được, Nhiếp Thiên Bá lập tức chạy đến trước cây cột, đang hưng phấn muốn động thủ, bỗng nhiên sắc mặt cứng đờ.
- Cái gì? Không phải công chúa U Nguyệt sao? Làm sao lại biến thành Chu Yếm rồi? Công chúa U Nguyệt đâu?
Nhiếp Thiên Bá vô cùng ngạc nhiên.
Không phải Chu Yếm đến ăn công chúa U Nguyệt mà là tới chơi buộc dây sao? Đây là tình huống gì vậy? Còn trói như bông hoa?
Nhiếp Thiên Bá suy nghĩ nát óc, cũng nghĩ không thông, vì sao Chu Yếm vụng trộm chạy tới đây, lại tự động thay thế công chúa U Nguyệt? Chuyện này không khoa học!
Nhiếp Thiên Bá lập tức cảnh giác, điều tra xung quanh, thế nhưng, giờ phút này tẩm cung vương hậu, đã sớm không có một ai, làm sao có thể để cho Nhiếp Thiên Bá tìm ra dấu vết?
Đúng lúc này, Chu Yếm cũng yếu ớt tỉnh lại.
- Tỉnh sao? Quá tốt rồi, Chu Yếm, ngươi đang làm gì thế?
Nhiếp Thiên Bá lập tức đi đến trước mặt muốn hỏi thăm.
Con mắt Chu Yếm còn chưa có mở ra, trên mặt đã lộ ra vẻ vô cùng thống khổ, tiếp theo há miệng.
- Ọe!
Một bụng nước chua nôn hết lên người Nhiếp Thiên Bá.
Nhiếp Thiên Bá:
". . . "
Làm sao Nhiếp Thiên Bá có thể nghĩ đến, chuyện thứ nhất khi Chu Yếm tỉnh lại chính là nôn lên người mình chứ? Hơn nữa, còn thúi như vậy, thối đến mức Nhiếp Thiên Bá suýt điên chết.
- Cứu...!
Chu Yếm gần như hỏng mất, la lên.
- Bành!
Nhiếp Thiên Bá đánh một quyền lên đầu Chu Yếm, để cho lời nói đến khóe miệng ngừng lại.
- Ngươi, ngươi có bệnh à, nhỏ giọng nói chuyện không được sao? Nôn hết lên người ta, mà ngươi ăn cái gì lại thúi như vậy? Còn muốn hô cứu mạng? Ngươi vừa hô lên, không phải ta sẽ bị đệ tử Ma Giáo phía ngoài xé thành mảnh nhỏ ư?
Nhiếp Thiên Bá buồn bực nói.
Vễnh tai nghe ngóng bên ngoài, rất rõ ràng, quần ma bên ngoài sắp mở cánh cửa này ra.
Giờ phút này, Chu Yếm đã bị mình đánh ngất xỉu, bản thân còn tiếp tục ở chỗ này chính là tự tìm cái chết.
- Mẹ nó, lần này lại bị Chu Yếm lừa, cho rằng đi theo ngươi có chỗ tốt, kết quả, cái tên ngu xuẩn nhà ngươi, không biết đưa công chúa U Nguyệt đi đâu rồi, còn, còn . . . !
Nhiếp Thiên Bá buồn bực.
Lập tức quay đầu chạy về phía thiền điện, từ địa cung rút lui.
...
Vương Khả trói Chu Yếm, lặng lẽ từ địa đạo rút lui, mà đệ tử Vương gia, đã sớm một bước đi xa. Vương Khả cũng không gấp, bởi vì, đến địa đạo, đã chứng minh hôm nay đạt thành công lớn rồi.
- Cái gì mà quần ma trông coi? Còn không phải bị ta trộm mỹ nhân ở ngay trước mắt à, ở trước mặt ta, các ngươi chính là đệ đệ! Ha ha!
Vương Khả đắc ý tiếp tục chui vào địa đạo.
Đúng lúc Vương Khả đắc ý nhất.
- Oanh két!
Toàn bộ Thanh Kinh vang lên một tiếng nổ lớn, giống như có một đạo kết giới hình tròn, ầm ầm bao phủ toàn bộ vương cung. Dẫn đến toàn bộ Thanh Kinh cũng chấn động mạnh một cái.
Kết giới hình cầu này, không chỉ bao phủ trên mặt đất, càng kéo dài xuống phía dưới, giống như một quả cầu kết giới, hoàn toàn ngăn cách nội ngoại.
Vương Khả đang đi trong địa đạo, bỗng nhiên trước mặt ầm một tiếng, giống như có một bức tường thủy tinh trong suốt, cắt đứt thông đạo để bản thân thoát đi, ngăn ở trước mặt mình.
- Coong!
Mặt Vương Khả đụng vào trên tường pha lê, không, là đụng vào phía trên kết giới.
- Chuyện gì xảy ra? Đây là cái gì?
Vương Khả sợ hãi kêu lên.
- Ầm ầm!
Vương Khả thậm chí lấy phi kiếm ra đánh thẳng vào kết giới, thế nhưng, làm sao cũng đánh không ra.
Vương Khả:
"..."
Vương Khả đã hiểu chuyện gì xảy ra, kết giới, đây là trận pháp kết giới? Hắn nhớ ra mấy ngày trước đến Thanh Kinh, đại biểu ca đã đề cập tới, Nhiếp Diệt Tuyệt chỉ huy thị vệ bận trước bận sau trong vương cung, khả năng là đang bày trận?
Bản thân chỉ còn kém một bước, còn kém một bước thôi! Kết quả bị vây ở bên trong đại trận?
- Làm sao bây giờ? Công chúa U Nguyệt không có trong tẩm cung vương hậu, nhiều tà ma như vậy, một khi phát hiện không thấy công chúa U Nguyệt, nhất định sẽ lục soát bốn phía, một khi lục soát địa đạo của ta làm sao bây giờ?
Sắc mặt Vương Khả cứng đờ.
Đây là một cái ngõ cụt? Bảo mình chạy đi đâu bây giờ? Đây không phải là bại lộ hay sao?
Đào?
Không còn kịp nữa rồi, lúc này đào ở đâu và đào đến đâu?
- Trở về, trở về trước đã, rồi tìm cơ hội trốn đi, nhanh, nhanh, nhanh!
Lòng Vương Khả nóng như lửa đốt, chạy về phía tẩm cung vương hậu.
Lúc này, Vương Khả mơ hồ nghe được từng tiếng sấm nổ.
- Oanh tạch tạch tạch két!
- A ...!
- Đừng có giết ta, ta không muốn chết!
- A ...
...
. ..
. ..
- Cái này, hình như cái này là âm thanh của đám tà ma kia? Tình huống gì đây? Bên ngoài xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ Trương Chính Đạo đã mời các cường giả Kim Ô Tông tới? Đại chiến chính ma mở ra sao?
Vương Khả lộ ra vẻ kinh ngạc.