Nhưng cho dù là như thế, Chu Hồng Y vẫn phải sử dụng một cái pháp bảo xiềng xích, tiếp tục trói công chúa U Nguyệt lại.
- Rống, rống, rống . . .!
Công chúa U Nguyệt rơi xuống đất, vẫn gào thét một trận, tiếng gào thét này đánh sâu vào trong linh hồn quần ma, khiến một vài tà ma có thực lực yếu cảm giác chân mềm nhũn.
- Hừ, cuối cùng cũng khống chế được, một khi Minh Thai Chi Thân nhập ma sẽ là ma trong ma, quả nhiên không sai, lần này vẫn chưa ma biến, ta chỉ dùng một chút ma khí kích thích ma biến, đã trở nên mạnh mẽ như vậy? Nếu nàng hóa ma, sẽ còn đến mức nào?
Chu Hồng Y kinh ngạc nói.
- Trước nhốt lại đã, đám đệ tử Ma Giáo này đã bị dọa không động được!
Nhiếp Diệt Tuyệt khinh thường nói.
Quần ma đỏ mặt, tức giận, nhưng khí tức công chúa U Nguyệt ma biến thật sự khiến quần ma e ngại.
- Giam giữ? Cũng tốt!
Chu Hồng Y gật đầu một cái.
- Thúc tổ, giam giữ ở tẩm cung vương hậu hay là ở chỗ này, nơi đó để thúc tổ dùng!
Chu Yếm ở bên cạnh lập tức kêu lên.
Chu Hồng Y nhìn Chu Yếm một chút, gật đầu.
- Bành!
Xiềng xích trong tay hất lên, công chúa U Nguyệt lập tức bị quăng vào tẩm cung vương hậu cách đó không xa, hơn nữa còn bị trói trên một cây cột.
- Cứu!
Cửa tẩm cung vương hậu đóng lại, nhưng trong khe cửa vẫn còn một đoạn xiềng xích lộ ra bên ngoài, tựa như đang thông báo cho tất cả mọi người, công chúa U Nguyệt bị trói ở bên trong, không chạy thoát được đâu!
Trong tẩm cung vương hậu truyền đến tiếng gầm gừ của công chúa U Nguyệt, nhưng theo thời gian trôi qua, thanh âm càng ngày càng nhỏ.
Không bị công chúa U Nguyệt áp bách, chúng tà ma mới chậm rãi khôi phục lại vẻ thong dong lúc trước, đồng thời, ánh mắt nhìn gian phòng trong tẩm cung vương hậu bỗng nhiên nóng lên.
Phân chia công chúa U Nguyệt? Uống máu của nàng, rút chân nguyên nàng, đồng hóa, tăng cường chính chúng ta? Đây chính là Minh Ma đại hội?
- Tốt rồi, từ trước tới giờ Chu Hồng Y ta ở trong Ma Giáo nói một là một, ai không cho đệ ngũ đường chủ mặt mũi, không muốn tham gia Minh Ma đại hội đêm nay, bây giờ có thể rời đi, ta tuyệt sẽ không truy cứu!
Chu Hồng Y mở miệng nói.
Đi? Hiện tại chỉ có kẻ ngốc mới đi !
- Chúng ta nguyện ý tham gia Minh Ma đại hội!
Chúng tà ma lập tức kích động kêu.
- Các ngươi, trông coi tẩm cung vương hậu, bất luận kẻ nào dám tới gần, cũng giết không tha!
Chu Hồng Y dặn dò mấy tên thuộc hạ.
- Vâng!
Mấy tên thuộc hạ lập tức trả lời.
Hiện tại, công chúa U Nguyệt chính là mấu chốt để chúng ta thành tựu Nguyên Anh cảnh, ai dám đến phá hư, vậy là tự tìm cái chết!
Không cần mấy tên tà ma này giám sát, tất cả tà ma đều sẽ tự mình giám thị.
- Mặt trời lặn, Minh Ma đại hội mở! Quá hạn không đợi!
Nhiếp Diệt Tuyệt phất ống tay áo một cái, dậm chân rời đi.
- Thanh nhi, chờ ta một chút, ta còn mang gia chủ Nhiếp gia, Nhiếp Thiên Bá về, nàng nhìn một chút!
Chu Hồng Y lập tức đuổi theo.
...
Thanh Kinh, phủ đại tướng quân.
Sau khi Vương Khả mở một cái hội nghị ngắn gọn, lần thứ hai nhìn về phía đám đệ tử Vương gia.
- Lần này gọi các ngươi đến, trừ thông báo hướng đi của gia tộc về sau ra, còn có một việc, chút nữa cần các ngươi toàn lực ứng phó!
Vương Khả nhìn mọi người nói.
- Xin gia chủ dặn dò!
Mọi người nhất thời nghi ngờ nói.
- Đợi chút nữa, theo ta lẩn vào vương cung, cứu công chúa U Nguyệt!
Vương Khả trịnh trọng nói.
- Gia chủ, chúng ta phải làm thế nào?
Đám người hiếu kỳ nói.
Bây giờ, trong vương cung tà ma thành đàn, làm sao chúng ta ở dưới hàng trăm con mắt nhìn chằm chằm cứu được công chúa U Nguyệt chứ? Đây không phải là muốn chết sao? Đương nhiên, lòng tin nhiều năm qua đối với gia chủ, khiến mọi người không có chút từ chối nào.
- Ta có thể xác định vị trí cụ thể nơi công chúa U Nguyệt bị giam giữ, ngươi lấy tốc độ nhanh nhất, đào địa đạo, đào đến phía dưới vị trí công chúa U Nguyệt, chúng ta trộm công chúa U Nguyệt, rồi lập tức rời đi!
Vương Khả trịnh trọng nói.
- Đào địa đạo? Ha ha, đây là sở trường của chúng ta!
- Đúng vậy, ngày xưa gia tộc chúng ta lấy trộm mộ lập nghiệp, bị người mắng thành con chuột đất! Nhưng, chúng ta thực sự có bản lãnh của chuột!
- Gia chủ yên tâm, chút chuyện nhỏ này, dễ như trở bàn tay! Một mình ta dẫn đội, là có thể làm tốt!
Chúng đệ tử Vương gia lập tức cười nói.
- Không, một người dẫn đội quá chậm, ta muốn các ngươi cùng nhau động thủ, các ngươi là người chuyên nghiệp nhất, ta muốn nhanh, nhanh nhất, càng nhanh càng tốt! Thời gian không có bao nhiêu, trước khi trời tối, nhất định phải đào thông!
Vương Khả trầm giọng nói.
Vẻ mặt các đệ tử Vương gia lập tức nghiêm lại:
- Tuân lệnh!