- Làm sao? Làm sao? Muốn tạo phản à?
Chu Hồng Y trợn mắt nói.
Chúng đệ tử Ma Giáo tức giận nhưng không dám nói gì.
- Hừ, nàng không phải là Nhiếp Diệt Tuyệt, tên gọi của nàng là Nhiếp Thanh Thanh! Là đệ ngũ đường chủ được Ma Tôn tự mình phân đất phong hầu, các ngươi phản đối, thì đi tìm Ma Tôn mà lý luận. Đi đi!
Chu Hồng Y khiển trách quát mắng.
Tìm Ma Tôn lý luận? Chúng ta chán sống sao, nhưng, giờ phút này trong lòng mọi người thật sự không nuốt trôi được cục tức này.
- Không phải đệ ngũ đường chủ biết rõ các ngươi có thành kiến đối với nàng, nên đặc biệt tìm một cái Minh Thai Chi Thân tới, mở Minh Ma đại hội này sao? Minh Ma đại hội là lễ ra mắt để đệ ngũ đường chủ công khai thân phận, đồng thời, cũng cho ngươi một lần thiên đại cơ duyên! Các ngươi không cảm tạ đệ ngũ đường chủ, còn ở nơi này kêu la cái gì?
Chu Hồng Y khiển trách quát mắng.
- Cảm tạ? Cái gì mà Minh Ma đại hội! Chúng ta không thèm, nàng nói công chúa U Nguyệt là Minh Thai Chi Thân, thì là Minh Thai Chi Thân sao?
Có tà ma trong đám người không phục nói.
- Người nào nói, đứng ra!
Chu Hồng Y lạnh lùng nói.
- Đường chủ, ngươi muốn chúng ta tiếp nhận đệ ngũ đường chủ, ngươi hạ lệnh, chúng ta sẽ tuân thủ, nhưng đừng dùng 'Minh Ma đại hội' làm cớ! Thuộc hạ đang chấp hành nhiệm vụ, lại phải từ ngàn dặm xa xôi chạy đến tham gia cái gì mà Minh Ma đại hội, ta . . .!
Tên tà ma kia có chút không phục nói.
- A, không phục đúng không? Không muốn tham gia Minh Ma đại hội đúng không? A, đợi chút nữa, không muốn tham gia ta sẽ để các ngươi đi, không quan tâm, thế nhưng, trước khi rời đi, các ngươi đã biết cái gì là Minh Thai Chi Thân chưa?
Chu Hồng Y trầm giọng nói.
- Chúng ta nhập ma, được xưng là tà ma! Tà ma và người bình thường, không cách nào sinh ra đời sau, tà ma chỉ có thể cùng tà ma sinh ra đời sau. Tà ma và người bình thường sinh ra đời sau, trăm năm khó gặp, được xưng là Minh Thai Chi Thân!
Có tà ma mở miệng nói.
- Đúng, ngươi nói không sai, thế nhưng các ngươi có biết từ lúc ra đời, Minh Thai Chi Thân đã là ma trong ma chưa! Các ngươi có biết không?
Chu Hồng Y giải thích nói.
- Ý gì?
Chúng tà ma khó hiểu nói.
- Minh Thai Chi Thân không cần tu luyện, cũng có thể ở sau trưởng thành, đạt tới Nguyên Anh cảnh, các ngươi biết không?
Chu Hồng Y trầm giọng nói.
- Cái gì?
Chúng tà ma kinh ngạc nói.
- Phương thức tu hành nhanh nhất của ma tu chúng ta, chính là hút máu tươi, chân nguyên của tu chân giả chính đạo cao cấp, khiến chân nguyên của chúng ta tiến hóa, tu vi đột nhiên tăng mạnh, cho nên, các ngươi mới dùng trăm phương ngàn kế ăn lấy tu tiên giả chính đạo mạnh mẽ, nhưng Minh Thai Chi Thân không phải chính không phải ma, các ngươi nhìn không thấy cái tiên quả này sao? Máu của nàng, có thể so với máu của cường giả Nguyên Anh cảnh, chân nguyên của nàng, có thể so với chân nguyên của cường giả Nguyên Anh cảnh, thậm chí phẩm chất càng tốt, càng bá đạo hơn, càng có tác dụng đối với chúng ta đột phá, các ngươi không muốn ăn một ngụm sao?
Chu Hồng Y trầm giọng nói.
- Nguyên Anh cảnh?
Ánh mắt rất nhiều tà ma lập tức sáng lên.
Đặc biệt là nhóm tà ma Kim Đan cảnh, nếu có thể ăn một tên Nguyên Anh cảnh chính đạo, vậy con đường mình đột phá đến Nguyên Anh cảnh không còn xa nữa, Nguyên Anh cảnh, chính là tồn tại cao cấp nhất ở Thập Vạn Đại Sơn.
- Đường chủ, thật thần kỳ như vậy sao?
Có tà ma hoài nghi nói.
- Phóng thích ma khí, hung tính của các ngươi ra đi!
Chu Hồng Y trầm giọng nói.
- Rống! Rống! . ..
Quanh người đám tà ma lập tức tràn ngập hắc khí, miệng mọc răng nanh, hai mắt đỏ hồng, phát ra tiếng gầm rống, giống như như hóa thân thành ma quỷ.
Dưới thanh âm phát cuồng của đám tà ma này, đệ tử Kim Ô Tông cách đó không xa cũng rùng mình một trận.
Quần ma loạn vũ, hung tính của cỗ ma khí này quá kinh khủng.
Đúng vào này, Chu Hồng Y đột nhiên điểm một cái vào mi tâm công chúa U Nguyệt, một đạo hắc quang bắn vào mi tâm công chúa U Nguyệt, chỉ thấy toàn thân công chúa U Nguyệt run lên, giống như kích thích hung tính ẩn tàng ở trong người, quanh thân công chúa U Nguyệt toát ra hào quang màu trắng bạc, trên mặt toát ra một cỗ gân xanh, hai mắt trở thành màu trắng. hai cái răng nanh đỏ thắm mọc ra từ hàm trên.
- Rống!
Công chúa U Nguyệt ngửa mặt lên trời rống to một tiếng.
Dường như tiếng rống mang theo một cỗ áp bách cường đại, thế mà khiến toàn bộ quần ma tránh ra ngoài. Giống như áp bách của một thượng vị giả trời sinh, ép cho quần ma đột nhiên run lẩy bẩy.
Đây không phải khí tức quá mạnh, mà là sợ hãi đến từ sâu trong linh hồn, sợ hãi vị công chúa U Nguyệt ma biến này, sợ hãi tiếng rống ma trong ma này.
- Sao, tại sao . . .!
Quần ma sợ hãi kêu lên.
Trương Thần Hư và các đệ tử Kim Ô Tông cũng trợn tròn mắt, tại sao công chúa U Nguyệt ngày xưa mình treo giải thưởng đuổi bắt, lại trở nên khủng bố như thế? Cái này, cái này, lần này dây vào đại ma đầu rồi!
Sợ hãi nhất vẫn là Nhiếp Thiên Bá, giờ phút này hắn kinh hãi đến toát mồ hôi lạnh, tại sao lúc trước mình lại bắt được công chúa U Nguyệt? Nếu lúc trước nàng bộc phát loại khí tức này, một bàn tay cũng có thể chụp chết ta.
- Oanh!
Quả nhiên, công chúa U Nguyệt ma hóa xong lập tức tránh thoát dây trói và cấm chế, giờ phút này thần chí mơ hồ, nóng nảy bất an, nhảy lên gào thét, muốn rời khỏi nơi này.
- Chạy đi đâu!
Chu Hồng Y lập tức trừng mắt, nhảy lên không trung.
- Oanh!
Công chúa U Nguyệt ma hóa và Chu Hồng Y đối chưởng, hư không bắn ra một cỗ phong bạo quét sạch tứ phương.
Chúng tà ma bị gió lớn thổi cho ngã trái ngã phải, đệ tử Kim Ô Tông bị trói càng lộ ra vẻ kinh ngạc, công chúa U Nguyệt không phải là Kim Đan cảnh sao? Tại sao uy lực lại lớn như vậy? Ma biến, là có thể vượt cấp khiêu chiến sao?
- Đường chủ đã là Nguyên Anh cảnh, vậy mà một chưởng cũng không trị được cái Minh Thai Chi Thân này?
Quần ma sợ hãi kêu lên.
- Ầm ầm!
Chu Hồng Y và công chúa U Nguyệt đại chiến trên bầu trời một hồi, mới chậm rãi áp chế công chúa U Nguyệt xuống, đương nhiên, có lẽ là do công chúa U Nguyệt đang dần dần tỉnh lại, nên uy lực ma biến đang yếu đi.