- Chúng ta chỉ tôn gia chủ! Nguyện theo gia chủ cùng ăn! Ai dám không tuân theo gia chủ, toàn tộc cùng tru diệt!
Đám người lập tức trịnh trọng nói.
- Tốt, đã như vậy, ta cũng không nhiều lời nữa! Tam thúc công, ngươi phụ trách thành lập một cái Chấp Pháp Đường! Tiếp theo chúng ta sẽ càng ngày càng nguy hiểm, không thể có mảy may sai lầm, nếu có người không tuân theo lệnh, sẽ có khả năng khiến toàn tộc ta gặp nạn, ta cũng không muốn cả nhà chết. Trước kia chỉ dựa vào mọi người tự giác, hiện tại, nhất định phải thương cương thượng pháp!
Vương Khả trầm giọng nói.
- Vâng! Gia chủ!
Lão giả kia cung kính nói.
- Trở về mang lời ta nói, truyền lại cho tất cả mọi người trong gia tộc tới lựa chọn một lần! Tam thúc công, ngươi phụ trách!
Vương Khả nhìn về phía Tam thúc công.
- Vâng!
Tam thúc công cung kính nói.
- Gia chủ, có phải có hành động lớn hay không?
Đại biểu ca hiếu kỳ nói.
Vương Khả gật đầu một cái:
- Chu Yếm tự hủy tương lai, vương triều Đại Thanh, xong rồi!
- Hả?
Đám người kinh ngạc nói.
Sau khi kinh ngạc, trong mắt mọi người nhất thời sáng lên, lộ ra vẻ mừng như điên.
- Gia chủ? Ngươi, ngươi muốn đoạt lấy thiên hạ? Thành lập quốc độ thuộc về Vương gia ta?
Đại biểu ca vui mừng nói.
Tất cả mọi người nuốt một ngụm nước bọt, mong đợi nhìn về phía Vương Khả.
Vương Khả lắc đầu:
- Lập quốc? Không, ta sẽ không đích thân lập quốc! Ta sẽ lựa chọn một nhóm người ở trong số con cháu Vương gia, trở thành quốc vương!
- Con cháu Vương gia ta? Quốc vương? Một đám?
Đám người kinh ngạc nói.
- Không sai, nhân gian phàm thế là chỗ tốt, vì sao tiên môn luôn lựa chọn đệ tử từ nhân gian phàm thế? Đó là bởi vì nhân gian phàm thế không ngừng sinh ra nhân tài có thiên phú dị bẩm, dựa vào cái gì để tiên môn chiếm đi những nhân tài này? Vì sao Vương gia ta không thể chiếm lấy? Lập một nước, vơ vét nhân tài thiên hạ, cung cấp chúng ta làm chuyện đại sự, nhân gian phàm thế, chính là căn cứ bồi dưỡng nhân tài của chúng ta, trước kia, chúng ta chỉ len lén làm, về sau, chúng ta phải quang minh chính đại làm!
Vương Khả trầm giọng nói.
- Đúng!
- Môi trường bồi dưỡng loại nhân tài này, chỉ có một cái thôi sao? Không, chúng ta sẽ có rất nhiều! Vị nhân vương thứ nhất này sẽ do Đại biểu ca tới đảm nhiệm!
Vương Khả trầm giọng nói.
- Ta sao?
Đại biểu ca lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Không sai, bây giờ ngươi là đại tướng quân vương triều Đại Thanh, có uy tín, có năng lực! Một khi vương triều Đại Thanh đại loạn, ngươi có thể lập tức kéo theo một chi quân đội, do các phân bộ Vương gia ta chống đỡ, chỉ cần không có tiên môn nhúng tay, nhất định có thể lấy được mảnh giang sơn thứ nhất, về phần tiên môn ủng hộ, hiện tại có ta!
Vương Khả trầm giọng nói.
- Ta, ta được không?
Đại biểu ca có chút lo lắng nói.
Ngày xưa Đại biểu ca có hùng tâm tráng chí, năng lực cũng cực kỳ xuất chúng, nhưng, bảo hắn làm Hoàng đế, hắn còn không có cam đảm lớn như vậy.
- Cho nên nói, Đại biểu ca ngươi còn có khiếm khuyết, ngươi thiếu khuyết loại khí phách đế vương nên có kia, một loại khí phách anh dũng có đi không có về, khai thiên tích địa!
Vương Khả lắc đầu.
- Vậy, vậy ta nên làm cái gì?
Đại biểu ca lo lắng nói.
- Không có cách nào, có một số việc là trời sinh, chuyện duy nhất ngươi có thể làm, chính là thôi miên bản thân!
Vương Khả nói.
- Hả? Thôi miên bản thân? Thôi miên như thế nào?
Đại biểu ca mờ mịt nói.
- Ta nói mấy câu, mỗi ngày ngươi đều phải niệm một trăm lần, kéo dài như thế, hẳn là sẽ khá hơn một chút! Mặc dù không thể gia tăng trí tuệ, nhưng ít nhất gia tăng chút dũng khí! Không đến mức nhìn thấy tu tiên giả run chân! Không đến mức bị người mắng một cái liền cụp tai!
Vương Khả giải thích nói.
- Là mấy câu gì?
Đám người nghi ngờ nhìn về phía Vương Khả.
- Ninh dạy ta thà phụ người trong thiên hạ, cũng không để người trong thiên hạ phụ ta!
- Trời đất bao la ta là lớn nhất!
- Mệnh ta do ta không do trời!
- A Vĩ đã chết, ngươi chọn lựa . . ., ách, câu này coi như xong, tạm thời là ba câu trước đó, dùng khí thế to lớn, mỗi ngày niệm một trăm lần!
Vương Khả dặn dò nói.
- Được!
Đại biểu ca mờ mịt nói.