Bất Diệt Thần Vương

Chương 14: Diễn tình cảm cay ánh mắt (3)

Chương Trước Chương Tiếp

- Trương thượng tiên, U Nguyệt công chúa không trách ta, ngài ban bố giải thưởng, còn có thể thực hiện không? Tại hạ còn có thể vào Kim Ô Tông không?

Vương Khả mượn cơ hội hỏi.

Hiện tại có U Nguyệt công chúa cho chỗ dựa, Vương Khả muốn liều một lần.

- Ngươi còn muốn vào Kim Ô Tông?

Trương Chính Đạo khinh thường nói.

- Là ngài ban bố giải thưởng a, Trương thượng tiên, ngài không thể lật lọng được!

Vẻ mặt Vương Khả đau khổ.

Trương Chính Đạo đang muốn phản bác, nhưng nhìn thấy U Nguyệt công chúa ở một bên nhìn mình chằm chằm, trên mặt cứng đờ, tựa như không muốn ở trước mặt U Nguyệt công chúa làm tiểu nhân lật lọng.

- Hừ, mặc dù ngươi bắt được U Nguyệt công chúa, nhưng giết thuộc hạ của nàng, lúc đầu hứa hẹn cho ngươi năm danh ngạch, hủy bỏ bốn cái, cho ngươi một danh ngạch mà thôi!

Trương Chính Đạo trầm giọng nói.

- Một danh ngạch? Một danh ngạch cũng tốt! Đúng rồi, ta còn bắt nha hoàn của U Nguyệt công chúa, ngươi xem, chính là nàng bán rẻ U Nguyệt công chúa, phải chăng có thể lấy công bù qua?

Vương Khả tận dụng mọi thứ hỏi.

Trương Chính Đạo nhìn tiểu biểu tỷ, nhất thời khó xử.

- Những nha hoàn kia đều là từ bé theo ta trưởng thành, ta không trách nàng! Chỉ tiếc mấy nha hoàn khác, không biết còn sống không.

U Nguyệt công chúa có chút thảm thiết nói.

- Công chúa, nô tỳ đáng chết!

Tiểu biểu tỷ quỳ xuống sám hối.

Vương Khả lại nhìn Trương Chính Đạo.

- Hừ, nể tình ngươi giúp Tiểu Nguyệt Nguyệt bắt về một nha hoàn, ta lại cho ngươi một danh ngạch!

Trương Chính Đạo lạnh lùng nói.

- Vâng, tạ ơn Trương thượng tiên cho Vương gia ta hai danh ngạch, đa tạ Trương thượng tiên! Trương thượng tiên yên tâm, ta sẽ để đệ tử Vương gia tiếp tục tìm kiếm, giúp U Nguyệt công chúa tìm được nha hoàn khác, đến lúc đó còn xin Trương thượng tiên chiếu cố, có thể lại cho thêm một danh ngạch!

Vương Khả kích động nói.

- Ngươi tìm được rồi nói sau! Hiện tại đừng quấy rầy ta và Tiểu Nguyệt Nguyệt tâm sự, hừ!

Trương Chính Đạo hừ lạnh nói.

- Vâng vâng!

Vương Khả vui vẻ nói.

Có hai danh ngạch, Vương Khả đã thỏa mãn. Nếu lại tìm được nha hoàn của công chúa, sẽ còn thêm danh ngạch, Vương Khả há có thể không cao hứng?

Trương Chính Đạo như con chó tiếp tục dỗ dành U Nguyệt công chúa:

- Tiểu Nguyệt Nguyệt, ngươi yên tâm, ta nhất định giúp ngươi tìm về nha hoàn khác.

- Hừ!

U Nguyệt công chúa lại không để ý tới Trương Chính Đạo.

Nhưng thời khắc này không để ý tới, càng có loại cảm giác nũng nịu hơn.

- Nhiếp gia chủ, đi thôi, đừng quấy rầy Trương sư huynh và U Nguyệt công chúa đoàn tụ, chúng ta đến phòng khách nói chuyện!

Vương Khả lập tức mời Nhiếp Thiên Bá.

Nhưng giờ phút này, dưới chân của Nhiếp Thiên Bá giống như mọc rễ, nhìn về phía Trương Chính Đạo và U Nguyệt công chúa.

- Nhiếp gia chủ, mời?

Vương Khả tiếp tục mời.

Nhiếp Thiên Bá khác thường, không chỉ Vương Khả ngoài ý muốn, Trương Chính Đạo ở cách đó không xa cũng nghiêng đầu lại.

- Ngươi còn không đi?

Trương Chính Đạo trừng mắt.

Cái trừng mắt này, triệt để tản đi tất cả hoài nghi trong lòng Nhiếp Thiên Bá, Nhiếp Thiên Bá thu hồi toàn bộ kiêu ngạo, cung kính bái xuống.

- Khởi bẩm Trương thượng tiên, ngài muốn tìm nha hoàn của U Nguyệt công chúa, Nhiếp gia ta cũng bắt được một cái, khẩn cầu Trương thượng tiên chiếu cố, có thể dùng cái này cho Nhiếp gia ta một danh ngạch vào Kim Ô Tông, tại hạ Nhiếp Thiên Bá vô cùng cảm kích!

Nhiếp Thiên Bá bái xuống, tư thái cực kỳ hèn mọn.

Đám đệ tử Nhiếp gia cũng bái xuống.

- A? Ngươi cũng bắt được một người?

Trương Chính Đạo nghi ngờ hỏi.

- Nhiếp gia chủ, ngươi cũng có một người?

Vương Khả kinh ngạc hỏi.

- Phải, ở thủy lao của Nhiếp gia ta, còn sống! Xin Trương thượng tiên thành toàn!

Nhiếp Thiên Bá lần thứ hai bái xuống.

- Là ai?

Trong lòng U Nguyệt công chúa cực kỳ chờ mong.

Trương Chính Đạo thấy U Nguyệt công chúa quan tâm như thế, liền muốn biểu hiện.

- Tốt, chỉ cần là thật, ta sẽ cho ngươi một danh ngạch, nhưng nếu ngươi dám gạt ta và Tiểu Nguyệt Nguyệt, hừ!

Trương Chính Đạo trừng mắt.

- Sẽ không, sẽ không, ta đi tiếp nàng đến ngay, ta đi ngay!

Nhiếp Thiên Bá lại kích động nói.

- Nhanh đi!

Trương Chính Đạo thúc giục.

Nhiếp Thiên Bá mang theo đám đệ tử Nhiếp gia lao nhanh ra đại môn Vương gia, trở về Nhiếp gia.

Đợi Nhiếp Thiên Bá rời đi, Trương Chính Đạo hưng phấn nhìn Vương Khả:

- Vương huynh, vừa rồi ta diễn như thế nào?

- Trương huynh quả thật kinh nghiệm đầy mình! Cùng đại biểu tỷ diễn tình cảm, gặp nguy không loạn, quả thật là chân hán tử, ta kính nể ngươi! Tiếp đó nhờ vào hai vị rồi!

Vương Khả hài lòng cười nói.

- Đó là đương nhiên, ngươi không biết, mới vừa rồi ta và đại biểu tỷ nói chuyện, vì biểu đạt tình cảm, ta khuếch tán con ngươi, chỉ sợ thấy được mặt nàng sẽ… ọe.

Trương Chính Đạo chạy đến góc tường cách đó không xa nôn mửa.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️