Bất Diệt Thần Vương

Chương 136: Không ai nợ ai (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Nhưng Chu Yếm đâu có nghe lọt, song chưởng ầm vang dán ở trên lưng Nhiếp Thiên Bá.

Một cỗ chân nguyên khổng lồ bay thẳng vào trong cơ thể Nhiếp Thiên Bá.

Lực lượng Hậu Thiên cảnh? Có thể có bao nhiêu? Nhiếp Thiên Bá căn bản không coi ra gì. Bởi vậy cũng không phòng ngự, chỉ thuận thế dẫn vào phi kiếm mà thôi, chút lực lượng ấy chỉ là hạt cát trong sa mạc, không dùng được.

Nhưng lúc cỗ lực lượng này hóa thành số lượng như bài sơn đảo hải, Nhiếp Thiên Bá trợn tròn mắt.

Làm sao có thể? Làm sao lực lượng có thể lớn như vậy? Cái này không phải Hậu Thiên cảnh, đây rõ ràng là Tiên Thiên cảnh, dù cho vừa rồi tiêu hao vô số, cũng là hết sức to lớn.

Trong nháy mắt lực lượng khổng lồ truyền vào phi kiếm Nhiếp Thiên Bá, kích thích phi kiếm bắn ra vô tận hồng quang.

Nhiếp Thiên Bá vốn nên vui vẻ, nhưng một khắc sau, biến sắc.

Nếu như phi kiếm hoàn hảo, có cỗ lực lượng này kích thích, tất nhiên sẽ khiến uy lực phi kiếm tăng vọt, thậm chí phá mở phi kiếm Vương Khả, trảm sát Vương Khả, nhưng mấu chốt là, phi kiếm Nhiếp Thiên Bá sắp báp hỏng, cỗ lực lượng khổng lồ này vừa vào, liền gia tăng tốc độ phi kiếm báo hỏng lên, nó không chịu nổi gánh nặng. Bỗng nhiên nổ tung!

- Ầm!

Vương Khả, công chúa U Nguyệt trừng mắt kinh ngạc, phi kiếm Nhiếp Thiên Bá nổ tung. Trung tâm vụ nổ gần sát Nhiếp Thiên Bá và Chu Yếm, chỉ thấy hai người bị bao phủ trong ngọn lửa, ánh sáng loé lên khiến Vương Khả, công chúa U Nguyệt không mở mắt ra được.

- Chu Yếm, ta bị ngươi hại chết rồi!

Bên trong ngọn lửa mơ hồ truyền đến tiếng khóc mắng của Nhiếp Thiên Bá, Nhiếp Thiên Bá vốn trọng thương, làm sao thừa nhận được loại nổ tung này?

Vương Khả lập tức bảo vệ công chúa U Nguyệt sau lưng, ở thời điểm nghìn cân treo sợi tóc thu hồi phi kiếm của mình trở về.

Vụ nổ lớn, khiến người dân Chu Tiên trấn nơi xa cảm thấy kỳ lạ, không ngừng tán thán tinh thần kính dâng, hi sinh bản thân của Chu Yếm, giúp đỡ tập thể, dùng bản thân hi sinh, giúp Vương Khả diệt trừ tên lừa đảo Nhiếp Thiên Bá? Không đúng, Nhiếp Thiên Bá chết rồi, tiền của chúng ta thì sao?

Vụ nổ lớn đi qua, trên mặt đất chỉ còn lại hai cái xác chết cháy.

Vương Khả, công chúa U Nguyệt nhìn xác chết trên mặt đất, trầm mặc một trận.

- Tên Chu Yếm này thật sự đến giúp ngươi à?

Công chúa U Nguyệt lộ vẻ không hiểu nhìn về phía Vương Khả.

Chu Yếm mang theo tà ma đến, giúp Vương Khả chống đối đệ tử Kim Ô Tông truy sát! Chu Yếm giúp Vương Khả đột phá tu vi! Càng giúp Vương Khả giết chết Nhiếp Thiên Bá! Đây không phải là giúp Vương Khả, thì là cái gì?

- Ta, ta cũng không biết nữa?

Sắc mặt Vương Khả cũng rất cổ quái.

Vương Khả nhìn hai cái xác chết trên mặt đất, cuối cùng khe khẽ thở dài:

- Thôi, Chu Yếm, mặc dù ngươi làm hại ta đột phá tu vi, nhưng lại giúp ta giết chết Nhiếp Thiên Bá, xem như giữa ta và ngươi không ai nợ ai nữa rồi!

Xác chết trên mặt đất, Chu Yếm còn chưa ngỏm củ tỏi, muốn giãy dụa một chút, nhưng nghe được lời nói của Vương Khả, trong nháy mắt tức giận trừng lớn hai mắt, hoàn toàn chết đi.

Vừa nghiêng đầu, Vương Khả không tiếp tục để ý hai cỗ xác chết này nữa, quay đầu kéo công chúa U Nguyệt lại:

- Nơi đây không nên ở lâu, chúng ta đi mau!

- Đi sao? Bây giờ muốn đi, đã quá muộn!

Một tiếng hét to từ trên không trung truyền đến.

- Oanh!

Một tiếng động thật lớn vang lên, chỉ thấy một tên tà ma bị chém thành hai nửa, từ trên trời giáng xuống, hung hăng đập vào chân Vương Khả, một vệt kim quang từ trong cơ thể tà ma bắn về phía Trương Thần Hư từ giữa không trung hạ xuống.

- Giết, giết, giết!

Tiếng gào thét kèm theo tiếng kêu thảm thiết truyền đến, chỉ thấy một đám tà ma, bị đệ tử Kim Ô Tông trảm sát toàn bộ, mảnh vụn thi thể đầy đất, vô cùng thảm liệt.

Từng đạo tru ma công đức tràn vào trong thể chúng đệ tử Kim Ô Tông, để đệ tử Kim Ô Tông lưỡng bại câu thương, vô cùng thảm liệt, lập tức thu hoạch được một chút an ủi.

Toàn bộ tà ma bị giết chết!

Đệ tử Kim Ô Tông bất kể là số lượng, hay là chất lượng đều cao hơn một chút, cuối cùng giành được thắng lợi sau cùng, cho dù trên người ai cũng bị thương, trọng thương, nhưng chính đạo đã thắng! Giành thắng lợi sau cùng!

Bỗng nhiên cả đám đệ tử Kim Ô Tông, chỉ trường đao về phía Vương Khả và công chúa U Nguyệt.

- Vương Khả, ngươi hại chúng ta thật thê thảm, ha ha ha ha, rốt cục hiện tại cũng đến phiên ngươi! Cho ngươi gạt ta, ha ha ha, cho ngươi gạt ta, rốt cục bây giờ ngươi lại rơi vào trong tay chúng ta rồi!

Trương Thần Hư vui vẻ cười lớn.

Thời khắc này Trương Thần Hư máu me khắp người, nào có bộ dạng công tử áo trắng nhẹ nhàng như ngày xưa? Hiện tại chỉ cần có thể báo thù, trả lại sỉ nhục ngày xưa, thế nào cũng được.

Một đám đệ tử Kim Ô Tông đứng thành hình nửa vòng tròn, chậm rãi ép tới.

- Vương Khả là đệ tử Trần Thiên Nguyên, các ngươi muốn để Trần Thiên Nguyên tìm tới trả thù sao?

Công chúa U Nguyệt lo lắng quát mắng.

- Trần Thiên Nguyên? Ha ha, hiện tại ai tới cũng vô dụng, nơi này là Chu Tiên trấn! Bốn phía một cái tiên môn cũng không có, cách xa nơi này, ngươi lấy Trần Thiên Nguyên ra doạ ta sao? Có bản lĩnh bảo hắn đến đây, đến đây, hiện tại, bản công tử ai cũng không sợ, ai cũng đừng nghĩ ngăn cản ta! Ai ngăn cản ta trừng trị Vương Khả, chúng ta liền xử hắn!

Trương Thần Hư lạnh lùng nói.

- Không sai!

Một đám đệ tử Kim Ô Tông ứng tiếng quát.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️