- Có lẽ không phải là Chu Yếm hại chúng ta đâu, bởi vì Chu Yếm cũng đã nhập ma, chính đạo sẽ không dung thứ hắn!
Một tên tà ma biết gốc tích lập tức giải thích giúp Chu Yếm.
- Không sai, không sai! Ta cũng thành Ma, làm sao ta có thể cấu kết với chính đạo? Là Vương Khả, hắn lừa các ngươi!
Chu Yếm lập tức kêu lên.
- Hả?
Đám người đều nhìn về phía Vương Khả.
Nói dối bị vạch trần nên làm cái gì? Đương nhiên là tiếp tục!
- Hừ, không sai, Chu Yếm không biết ta và các sư huynh mai phục ở Chu Tiên trấn, chính là bởi vì hắn không biết, mới có thể lừa gạt được các ngươi? Mới có thể lừa các ngươi vào bẫy! Ha ha ha, Chu Yếm, lần này, đa tạ ngươi rồi, ha ha ha ha ha!
Vương Khả cười to nói.
Chu Yếm:
". . . "
Chúng tà ma:
". . . "
Sáng tỏ, toàn bộ sáng tỏ, chính Chu Yếm cũng bị lừa, bản thân hắn cũng không biết, kết quả mang theo chúng ta nhảy vào bẫy rập chính đạo? Việc này không thể trách Chu Yếm, muốn trách thì trách chính đạo quá giảo hoạt! Thế mà vờ tha để bắt thật?
- Đám tà ma các ngươi, chờ chết đi, các ngươi biết không? Các sư huynh ta, vì lần này tiêu diệt các ngươi, đã sớm chuẩn bị từ lâu, chuẩn bị vô số pháp bảo, chỉ cần các ngươi hơi có chút chậm trễ, hôm nay liền nằm lại chỗ này, một tên cũng không để lại, chém tận giết tuyệt!
Vương Khả quát nói.
Vẻ mặt chúng tà ma lập tức xiết chặt, không có cẩn thận cân nhắc vì sao Vương Khả lại 'nói lộ ra miệng', thậm chí ngay cả chuẩn bị của chính đạo cũng để lộ ra?
Bại lộ càng tốt, chúng ta biết rõ đám đệ tử chính đạo này có chuẩn bị mà đến, chúng ta mới có thể càng thêm cẩn thận, không, càng thêm cẩn thận cũng vô dụng, phải đổi thụ động thành chủ động, phải chủ động xuất kích, không thể nghe chính đạo nói lời ngon tiếng ngọt, phải ở trước khi bọn hắn mở miệng, lập tức hạ sát thủ, một tên cũng không để lại, chém tận giết tuyệt? Không, chúng ta phải ra tay trước mới chiếm được lợi thế!
- Cầm vũ khí, đừng nói nhảm với bọn chúng, giết sạch bọn chúng!
Một tên tà ma quát.
- Vâng!
Một đám tà ma ứng tiếng quát.
Xung quanh người đám tà ma lập tức tuôn ra ma khí, theo dõi tiên hạc bay tới, sau đó giơ kiếm chém lên trời
...
Không bắt được Trương Chính Đạo, chúng đệ tử Kim Ô Tông kinh sợ không thôi, đồng thời nghĩ đến Vương Khả chạy không xa, lập tức đi tìm kiếm, có thể nói đám tiên hạc này, đã sớm mở ra ra-đa mắt, chỉ cần đi vào tầm mắt, là lập tức bị tập trung.
Thẳng đến khi bầu trời phía xa có một tiếng nổ vang lên, cái hình ảnh quen thuộc kia, lập tức tái hiện trong đầu Trương Thần Hư.
Trương Thần Hư đã nhìn thấy ánh sáng rực rỡ này hai lần, hai lần trước chính là do Vương Khả phát ra, lần này là lần thứ ba? Chẳng lẽ lại là Vương Khả sao?
- Sư huynh, ở nơi đó, tìm được rồi, mau tới, sư huynh, mau tới!
Một tên sư đệ ở phía xa hô to một tiếng.
- Đến rồi, ha ha ha, cùng đi, chúng ta sẽ chém hắn thành muôn mảnh!
Trương Thần Hư vui vẻ hét lớn.
- Vâng!
Bốn phương truyền đến tiếng hoan hô, tất cả tiên hạc từ bốn phương tám hướng nhanh chóng bay về phía Chu Tiên trấn.
Trương Thần Hư bay trên trời cao, lập tức nhìn thấy Vương Khả phía dưới.
- Quả nhiên là Vương Khả?
Con ngươi Trương Thần Hư trừng một cái.
Lúc trước Vương Khả bởi vì thúc đẩy Viên Hội, vì biểu hiện ra sự bi thương đối đệ tử Vương gia diệt tộc, cho nên mặc một thân áo đen, trang phục màu đen này và trang phục màu đen của đám tà ma, vừa vặn giống nhau. Nên trong lúc nhất thời, nhìn qua có vẻ rất hòa thuận, hỗ trợ lẫn nhau.
Rất rõ ràng, Vương Khả và đám người áo đen kia là cùng một bọn?
Tại sao công chúa U Nguyệt lại ở chỗ này? Chuyện này không quan trọng, quan trọng là, Vương Khả vậy mà tìm được một đám người chờ đợi mình? Quá kiêu ngạo! Tự tìm cái chết!
Trương Thần Hư dẫn người đáp xuống, lập tức nhìn thấy quanh thân 'các đồng bạn' của Vương Khả lại bốc lên hắc khí cuồn cuộn.
- Ma khí? Là tà ma? Tại sao Vương Khả lại đi cùng tà ma?
Trương Thần Hư kinh ngạc nói.
Vương Khả là đệ tử Trần Thiên Nguyên, không có khả năng đọa lạc ma hóa, nhưng, đám đồng bạn này của hắn, lại đều là tà ma? Hơn nữa đều cầm trường kiếm chỉ mình? Chẳng lẽ cố ý tìm tà ma tới đối phó mình sao?
Vương Khả ơi Vương Khả, làm bạn cùng tà ma, ai cũng không thể cứu được ngươi! Trương Thần Hư lộ ra vẻ dữ tợn.
Trong nháy mắt tiên hạc đã đến xung quanh, Trương Thần Hư còn chuẩn bị giễu cợt Vương Khả một phen. Lại bị Vương Khả giành trước.
- Chớ nhiều lời với bọn chúng, giết, giết sạch bọn chúng! Một tên cũng không để lại, chém tận giết tuyệt!
Vương Khả rống to một tiếng.
Chúng tà ma cho rằng Vương Khả đang la lên với 'Sư huynh đệ'. Còn đám người Trương Thần Hư lại cho rằng Vương Khả đang la lên với 'các đồng bạn' của mình?
Giết người diệt khẩu? Nằm mơ!
- Oanh!
Hai bên chính tà lập tức đại chiến, đao kiếm đối mặt, cương khí bắn ra bốn phía, Kim Đan cảnh đại chiến, vốn đã là thiên băng địa liệt, một đám Kim Đan cảnh đại chiến, kinh khủng bực nào, toàn bộ Nhiếp gia lập tức nổ nát vụn, cuốn lên bụi đất ngập trời.
Người Chu Tiên trấn trốn càng ngày càng xa, cả đám ở xa phóng tầm mắt tới, không khỏi lộ ra vẻ hâm mộ.
- Vương gia chủ thực là lợi hại, lúc này mới vào tiên môn mấy ngày, đã lăn lộn phong sinh thủy khởi, đệ tử Kim Đan cảnh trong tiên môn cũng có thể điều động? Thực sự là lợi hại, lợi hại!