Làm sao Vương Khả có thể nghĩ đến, dưới vực sâu không phải là một mảnh trống rỗng, mà còn có nhiều u linh như vậy?
Từng con u linh giống như mê muội, liều mạng nhào về phía Vương Khả. U linh quỷ dị, như có như không, muốn hư có hư, muốn thực có thực, giống như phim ma trước kia Vương Khả xem ở trên ti vi. Con mẹ nó đây là cái quỷ gì?
- Ta đến âm tào địa phủ sao?
Vương Khả buồn bực mắng.
Những con u linh này ngay cả cương tráo cũng có thể xuyên qua, nếu không phải trọc chân nguyên có thể bắn ra vô số hỏa diễm, ép lui đám u linh này thì Vương Khả có cảm giác, mình biến thành người xui xẻo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây