Bất Diệt Thần Vương

Chương 108: Ta không dám ăn! (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Thanh Kinh, ngày thứ hai sau khi Vương Khả rời đi, ở bên trong một đình viện ở Thanh Kinh!

- Ta muốn giết Vương Khả, ta muốn giết Vương Khả, các ngươi cùng đi giết chết Vương Khả giúp ta, ta muốn hắn chết!

Hai mắt Chu Yếm đỏ ngầu quát.

- Thanh Vương, ngươi, ngươi dưỡng thương trước đi thì hơn?

Một tên tà ma dùng giọng cổ quái nói.

Đêm qua, khi chúng tà ma từ trong địa cung đi ra, vừa vặn nhìn thấy Chu Yếm toàn thân trần truồng, bị đánh tới mức không ra hình người. Trên người có từng vết roi dữ tợn, những giọt nến dầu rơi xuống người càng khiến cho Chu Yếm trở nên thê thảm không thể tả.

Lo lắng tới việc bản thân để lộ ra ma khí cho nên Chu Yếm cũng không dám phá nát dây thừng buộc trên người. Cuối cùng vẫn là chúng tà ma giải trừ dây thừng trên người và vải ở trong miệng Chu Yếm.

Trải qua một đêm, Chu Yếm như kẻ mê muội, không ngừng quát lên, muốn giết chết Vương Khả.

- Các ngươi có giúp ta hay không?

Hai mát Chu Yếm đỏ hồng nhìn về phía chúng tà ma.

- Chúng ta cũng muốn, thế nhưng chúng ta phải chờ Minh Ma đại hội. Lần này đường chủ và vị ngũ đường chủ thần bí kiađã tìm được một vị nữ tử có minh thai chi thân, chúng ta không muốn bỏ qua đại hội lần này!

Chúng tà ma lắc đầu nói.

- Minh Ma đại hội, liệu các ngươi có thể nhận được bao nhiêu minh thai chi thân cơ chứ? Ta biết minh thai chi thân kia ở đâu, để ta mang các ngươi đi!

Hai mắt Chu Yếm đỏ hồng nói.

- Sao?

Chúng tà ma kinh ngạc nói.

- Vừa rồi Vương Khả nói lỡ miệng, người kia ở Chu Tiên Trấn! Ta nghe rất rõ ràng, hắn tới Chu Tiên Trấn tìm U Nguyệt công chúa. Mà U Nguyệt công chúa kia chính là minh thai chi thân, chúng ta mau tới Chu Tiên Trấn đi.

Chu Yếm vội vàng nói.

Chúng tà ma nhìn nhau một cái, dường như đang phân tích xem lời nóicủa Chu Yếm là thật hay giả.

- Không bằng ngươi đi tảo triều trước đi? Để chúng ta thương lượng một chút?

Một tên tà ma mở miệng nói.

- Tảo triều cái con bà nó. Dựa vào bộ dáng này của bổn vương, còn có thể gặp được người khác nữa hay sao? Ta muốn Vương Khả chết, ta muốn hắn chết. Còn nữa, đồ mà hắn cầm của ta, ta muốn lấy về, nhất định phải lấy về!

Chu Yếm rống lên một tiếng, nói.

Viên niệm châu giúp bản thân hắn che giấu ma khí đã bị Vương Khả cầm đi, hắn còn tảo triều làm gì nữa chứ? Một khi bị đệ tử chính đạo phát hiện ra trên người hắn có ma khí, như vậy hắn sẽchết chắc. Lại nói, dựa vào bộ dáng mặt mũi tràn ngập vết roi này của hắn, còn có thể gặp được người khác nữa sao?

Nhất định phải giết chết Vương Khả báo thù, cầm niệm châu về mới được.

- Các ngươi có đi hay không? Nếu các ngươi không đi thì ta đi một mình! Đến lúc đó, một mình ta dùng minh thai chi thân, các ngươi đừng hòng động vào một phân!

Chu Yếm dữ tợn nói.

Chúng tà ma nhìn nhau một cái, cuối cùng cũng gật đầu nói:

- Được, chúng ta tin tưởng ngươi!

- Vậy lập tức lên đường!

Hai mắt Chu Yếm đỏ hồng nói.

- Đừng, ngươi xử lý nơi này một chút trước đi. Sau đó dỗ dành vương hậu của ngươi. Bảo nàng che dấu cho ngươi trong mấy ngày kế tiếp!

Một tên tà ma khuyên nhủ.

- Được, được, các ngươi cũng đi gọi người, gọi những tà ma thân cận tới đây đi. Buổi tối chúng ta xuất phát, đến lúc đó chúng ta cùng đi tới Chu Tiên Trấn! Ta muốn Vương Khả chết!

Chu Yếm lạnh lùng nói.

- Được!

Ngày thứ tư sau khi Vương Khả rời Thanh Kinh, bên một dòng suối nhỏ trong Thập Vạn Đại Sơn!

Vương Khả, Trương Chính Đạo đang ngồi ở bên cạnh đống lửa, nướng một đầu tiên hạc, Trương Chính Đạo đang cầm một cái cánh tiên hạc đầy mỡ, không ngừng gặm.

- Mùi vị không tệ nha. Không ngờ qua nhiều năm như thế, tay nghề của ngươi vẫn không thay đổi một chút nào, ai ui!

Trương Chính Đạo gặm thịt nướng, thiếu chút nữa đã cắn phải đầu lưỡi.

Vương Khả nhìn Trương Chính Đạo ăn, nuốt một ngụm nước bọt, cuối cùng cũng không có ăn, nói:

- Nếu ngươi thích ăn thì ăn nhiều hơn một chút đi!

- Ngươi cũng ăn đi!

Trương Chính Đạo vừa ăn vừa thúc giục.

Khuôn mặt Vương Khả cứng đờ, nói:

- Ta? Ta không dám ăn, ngươi ăn đi, ăn đi!

- Có gì mà không dám ăn cơ chứ? Hôm nay ngươi thật kỳ quái! Ai ui, nhất định đầu tiên hạc này là do tôn tử Trương Thần Hư kia phái tới. Đáng chết, hành tung của chúng ta đã bị tiết lộ, tức chết ta rồi! Cũng là ngươi nói đúng, đầu tiên hạc này nhìn qua thì béo, thế nhưng mùi vị lại không tệ! Thịt hạc Kim Ô Tông bồi dưỡng thật là ngon. Vương Khả, ngươi ăn chút đi.

Trương Chính Đạo ngồm ngoàm nói.

- Tiên hạc của Kim Ô Tông ta không dám ăn, ngươi ăn đi!

Sắc mặt Vương Khả cổ quái cự tuyệt.

- Ngươi sợ Kim Ô Tông từ bao giờ vậy? Hắc hắc, ngươi không thì thôi, ta ăn còn chưa đủ!

Trương Chính Đạo kỳ quái nói một tràng, sau đó lại càng ra sức ăn thịt tiên hạc.

- Tên thợ săn vừa rồi ngươi đã đuổi tới Chu Tiên Trấn rồi sao? Vương Khả, ta phát hiện ra một chuyện, sao tới chỗ nào cũng có người của ngươi vậy? Rốt cuộc ngươi đã sắp xếp bao nhiêu thám tử? Ngay cả tên thợ săn ở trong rừng cũng gọi ngươi là gia chủ?

Trương Chính Đạo vừa ăn thịt, vừa dùng giọng kinh ngạc hỏi Vương Khả.

- Đây là người gần đây ta sắp xếp ở Chu Tiên Trấn. Trước đó là đại biểu tỷ phụ trách ở bên này, bằng không trước đó sao ta có thể gọi đại biểu tỷ tới Chu Tiên Trấn chỉ trong vòng một ngày cơ chứ? Bây giờ đại biểu tỷ đã đổi ca! Người vừa rồi phụ trách nơi này!

Vương Khả lại lấy kẹp thịt cho Trương Chính Đạo.

- Hắn phụ trách giám thị Chu Tiên Trấn từ xa sao? Không đúng, ta xem ý ngươi, dường như ở trongChu Tiên Trấn còn có người của Vương gia các ngươi đúng không? Đã lừa nhiều tiền như vậy của Chu Tiên Trấn mà ngươi vẫn còn dám để người của ngươi ở lại Chu Tiên Trấn? Ngươi không sợ bọn họ bị chém chết hay sao?

Trương Chính Đạo hiếu kỳ nói.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️