Trên một cái nóc nhà ở trong Vương cung!
Chu Hồng Y bỗng nhiên xuất hiện, ôm lấy Nhiếp Diệt Tuyệt từ sau lưng.
Toàn thân Nhiếp Diệt Tuyệt xiết chặt, biến sắc, bỗng nhiên dùng lực.
Phanh!
Chu Hồng Y bị Nhiếp Diệt Tuyệt đánh bay ra.
- Chu Hồng Y, ngươi hãy cho ta một chút tôn trọng đi!
Nhiếp Diệt Tuyệt trợn trắng mắt nói.
Các thị vệ ở bốn phía sững sờ, ngạc nhiên nhìn về phía nam tử bỗng nhiên xuất hiện ở trên nóc nhà.
Chu Hồng Y lại vung tay lên, lập tức có một trận sương mù kéo về phía các thị vệ ở chung quanh, làm chothị vệ ở bốn phía lập tức ngất đi.
- Trước đó đi tớiThiên Lang Tông đùa nghịch uy phong, hiện giờ ngươi lại muốn đại sát tứ phương ở chỗ này nữa hay sao?
Nhiếp Diệt Tuyệt trừng mắt hỏi.
- Chuyện ta tớiThiên Lang Tông, ngươi biết sao? Ồ, Thanh nhi, nàng đừng để ý, không phải là ta hoài nghi nàng, ta chỉ đi ngang qua nơi đó mà thôi. Kết quả lại gặp được mấy tên ma cà bông gạt ta, ta quay lại tìm bọn họ thì tên cầm đầu trong đám người nàyđã trốn đi. Vì không muốn làm cho nàng hiểu lầm cho nên ta mới không truy cứu thêm. Đồng thời cũng không muốn ởlại Lang Tiên Trấnquá lâu mà lập tức rời đi, ta nói thật đó!
Chu Hồng Y cười khổ nói.
- Vậy bọn hắn . . .
Nhiếp Diệt Tuyệt chỉ vào đám thị vệ ở bốn phía lạnh lùng nói.
- Yên tâm đi Thanh nhi của ta, bọn họ chỉ hôn mê mà thôi, ngày mai bọn họ sẽ tỉnh lại. Trong lúc hai chúng ta nói chuyện, há có thể để cho người khác nghe thấy cơ chứ?
Chu Hồng Y cười nói.
- Hừ!
Nhiếp Diệt Tuyệt hừ lạnh một tiếng.
- Lại nói, ta mới vừa nhận được tin tức, có người dám nhục mạ nàng ở trong Thanh Kinh này, vì vậy ta mới tới đây. Tên kia gọi là Trương Chính Đạo gì đó đúng không? Hắn ở đâu? Để ta đi giết hắn!
Chu Hồng Y trầm giọng nói.
- Ta đã xử lý xong rồi. Chuyện của ta không cần ngươi lo! Ngươi quản tử tôn Chu thị của ngươi đi thì hơn? Hừ!
Nhiếp Diệt Tuyệt lạnh lùng nói.
- Tử tôn Chu thị? Ngươi nói là Chu Yếm sao? Tiểu tử này, quả thực là có chút tàn nhẫn. Hắn là con cháu đời sau của ca ca ta năm đó, ta cũng không thích hắn lắm. Đáng tiếc, bây giờ tử tôn Chu thị ta chỉ còn một mình hắn là độc đinh! Ta cũng không có cách nào khác, không bằng thế này đi, nếu nàng không cao hứng thì ta sẽ cho hắn thoái ẩn nhường vị.
Chu Hồng Y thở dài nói.
- Hừ, ta có cao hứng hay không thì có liên quan gì tới ngươi?
Nhiếp Diệt Tuyệt lạnh lùng nói.
- Thanh nhi, nàng vẫn còn tức ta từ năm đó hay sao? Năm đó chúng ta là thanh mai trúc mã, mặc dù trước đógia tộc của hai chúng ta không đồng ý, thế nhưng dù gì chúng ta cũng đã phấn đấu quên mình, năm đó không phải nàng cũng có ý với ta hay sao?
Chu Hồng Y thở dài nói.
- Ồ? Ha ha, ngươi còn không biết xấu hổ nói tới chuyện năm đó? Vì sao ta lại có tên là Nhiếp Diệt Tuyệt, ngươi đã quên rồi sao?
Hai mắt Nhiếp Diệt Tuyệt đỏ hồng nhìn về phía nam tử trước mắt này.
- Đều trách ta, là lỗi của ta! Năm đó chúng ta ước định cùng bái vào tiên môn tu hành, ta lại tiến vào ma giáo! Chuyện này cũng không thể chỉ trách ta, ai bảo năm đó Thiên Lang Tông xem thường người khác, chỉ thu nàng làm đệ tử mà không chịu thu ta? Chính vì thế ta mới gia nhập ma giáo!
Chu Hồng Y thở dài nói.
- Ngươi bị buộc sao? Vậy chuyện ngươi đồ sát Nhiếp gia nhất tộc của ta, ăn phụ mẫu của ta cũng là bị buộc sao?
Nhiếp Diệt Tuyệt lạnh lùng nói.
- Không phải ăn, chỉ rút máu mà thôi. Thây khô của bọn họ vẫn còn ở đó. Ta đã nói rồi, lúc mới gia nhập ma giáo ta không khống chế được bản thân mình cho nên mới làm vậy. Lúc trước khi đến Nhiếp gia của nàng, phụ mẫu nàng biết ta gia nhập ma giáo cho nênchâm chọc khiêu khích. Ta vốn đã không khống chế được bản thân, lại bị bọn họ châm chọc, khiêu khích cho nên ma tính mới phát tác. Hôm đó lại là đêm trăng tròn, ma tính của ta phát tác, bản thân ta làm chuyện gì tới chính ta cũng không biết!
Chu Hồng Y thở dài nói.
- Chúng ta có mối thù không đội trời chung. Phụ mẫu, huynhđệ tỷ muội của ta đều bịtên tà ma nhà ngươi giết chết, cho nên ta đã từng thề, diệt sạch tất cả tà ma, diệt tuyệt tất cả tà ma trong thiên hạ này. Tên của ta là Nhiếp Diệt Tuyệt chính là vì muốn nhắc nhở ta không được quên chuyện ngày đó. Chu Hồng Y, ta hận không thể ăn thịt, uống máu ngươi!
Hai mắt Nhiếp Diệt Tuyệt đỏ hồng, lạnh lùng nói.
- Thanh nhi, ta biết trong lòng nàng vẫn có ta! Bằng không tại sao những năm này ngươi vẫn luôn ủng hộ Đại Thanh vương triều này!
Chu Hồng Y an ủi.
- Ta làm vậy không phải là vì ngươi mà là vì ca ca của ngươi. Năm đó ca ca của ngươi đã cứu một chi của Nhiếp gia ta từ trong tay ngươi, chính vì vậy ta mới che chở hậu nhân của hắn. Hiện tại, ta mặc kệ bọn hắn tự sinh tự diệt!
Nhiếp Diệt Tuyệt lạnh lùng nói.
- Nàngdiệt ma thành điên, các đệ tử Ma giáo đều muốn diệt trừ nàng cho nên nàng mới không dám để cho người ta biết nàng còn có thân thuộc trong thế tục. Tránh cho bị Ma giáo nhớ thương đúng không? Kỳ thật nàng không cần lo lắng như vậy! Nàng có thế khiến cho chính đạo không nhằm vào Đại Thanh vương triều thì sao ta có thể để ma đạo nhằm vào Nhiếp gia ở trong Chu Tiên Trấn? Chẳng lẽ nàng còn chưa phát hiện ra sao? Chu Tiên Trấn, Chu Tiên Trấn là lấy họ của Chu Hồng Y ta đặt tên. Ta đã sớm dặn dò bọn họ rồi, đệ tử Ma giáo không được phép tiến vàoChu Tiên Trấn!
Chu Hồng Y trịnh trọng nói.
- Chu Tiên Trấn? Chu?
Nhiếp Diệt Tuyệt cũng bất ngờ.
- Còn nữa, Đại Thanh vương triều, vì sao lại có quốc hiệu là Thanh? Chính là bởi vì nàng. Chính là vì Thanh nhi nàng. Bên trong têncủa Nhiếp Thanh Thanh nàng có chữ Thanh!
Chu Hồng Y giải thích.
- Thanh?
Nhiếp Diệt Tuyệt cắn môi.
- Thanh nhi, đã nhiều năm trôi qua như vậy, ta vẫn chưa từng quên nàng. Ta rất nhớ nàng, Thanh nhi!
Chu Hồng Y tiến lên phía trước một bước, muốn ôm Nhiếp Diệt Tuyệt.
- Ngươi!
Nhiếp Diệt Tuyệt rút trường kiếm ra, cản Chu Hồng Y lại.
- Thanh nhi, ta biết trong lòng nàng hận ta. Cho nên nhiều năm trôi qua như vậy, mặc kệ ta có nhớ nàng tới bao nhiêu, ta vẫn phải cố kìm nén. Tới tận bây giờ ta vẫn không dám đối mặt với nàng. Ta biết ta có lỗi với nàng! Nhưng tất cả đã qua, không phải sao? Tất cả mọi chuyện đã qua rồi!
Chu Hồng Y ôn hòa nói.
- Không qua được, không qua được!
Hai mắt Nhiếp Diệt Tuyệt ươn ướt.
- Nếu như nàng còn làm người chính đạo thì ta sẽ vĩnh viễn không gặp nàng, cũng không có mặt mũi gặp nàng. Nhưng bây giờ nàng nhập ma, nàng cũng là một thành viên của ma đạo. Rất nhanh, ma tính của nàng sẽ phát tác, khi đó chúng ta sẽ là cùng một loại người. Chính vì thế ta mới dám tới tìm nàng! Thanh nhi, ma tôn muốn ma hóa nàng, lại phong nàng làm ngũ đường chủ, nàng có biết cảm nhận của ta sau khi nghe được tin tức này không?
Chu Hồng Y nhìn Nhiếp Diệt Tuyệt thâm tình nói.
Trường kiếm trong Nhiếp Diệt Tuyệt tay rung động, con mắt đỏ bừng.
- Trong đám đệ tử Ma giáo có vô số lời oán giận nàng. Tất cả ta đều trấn áp giúp nàng. Ai dám nói xấu nàng, ta sẽ khiến cho hắn sống không bằng chết. Nàng nói muốn mở một cái Minh Ma đại hội, ta phát thiếp mời bốn phía giúp nàng! Bây giờ chưa có bao nhiêu đệ tử Ma giáo biết rõ thân phận của nàng. Tới ngày Minh Ma đại hội nàng công bố thân phận, ta sẽ tọa trấn cho nàng! Nàng cứ yên tâm, có ta ở đây, không ai dám coi thường nàng!
Chu Hồng Y tiến lên một bước nói tiếp.