Chu Yếm thống khổ nói.
- Khó trách niệm châu lại ở trong tay của ngươi, Thanh tiên tử giam giữ U Nguyệt công chúa ở đâu?
Vương Khả trầm giọng hỏi.
- Ta không biết, ta chỉ nghe thấy Thanh tiên tử và U Nguyệt công chúa nói chuyện với nhau. Nói nàng còn có gia tộc ở thế tục, mặc dù nhiều năm không liên lạc, thế nhưng nàng đã từng lặng lẽ tìm hiểu qua. Gia chủ hiện tại tên là Nhiếp Thiên Bá gì đó! Thanh tiên tử nói tạm thời sẽ giam giữ U Nguyệt công chúa ở trong gia tộc thế tục kia. Chờ tới lúc Minh Ma đại hội gì đó mới mang U Nguyệt công chúa trở về!
Chu Yếm giải thích.
- Nhiếp Thiên Bá? Nhiếp gia? Làm sao có thể, Nhiếp Diệt Tuyệt xuất thân từ Nhiếp giaở Chu Tiên Trấn? Vậy tại sao bọn họ lại chưa từng nhận nhau cơ chứ?
Hai hàng lông mày của Vương Khả nhíu lại, ngạc nhiên nói.
- Chu Tiên Trấn?
Chu Yếm hiếu kỳ hỏi.
Vương Khả không để ý tới Chu Yếm mà rơi vào trong trầm tư. Đột nhiên, Vương Khả nghĩ tới một chuyện. Trước đó khi hạ sơn, Trương Thần Hư nói được Nhiếp Thiên Bá thông báo cho nên mới đến chặn mình và Trương Chính Đạo.
Lúc ấy hắn không có thời gian nghiên cứu nguyên do, hiện giờ Vương Khả đã hiểu rõ mọi chuyện!
Bởi vì Nhiếp Thiên Bá nhốt U Nguyệt công chúa cho nên mới đoán ra mình và Trương Chính Đạo sẽ xuất sơn cứu nàng, vì vậy mới di chuyển lực chú ý của hắn sang chỗ khác.
Nhất định U Nguyệt công chúa đang ở trong tay hắn. Chu Yếm không lừa gạt mình?
- Hừ, coi như ngươi thức thời!
Vương Khả hừ lạnh một tiếng.
Khi nói chuyện, Vương Khả lấy dây thừng ra, trói Chu Yếm lại rồi treo lên.
Chu Yếm trừng mắt nhìn Vương Khả. Con bà nó, bản thân hắn rất muốn giết chết Vương Khả. Nhưng vì sao ông trời lại trêu cợt bản thân hắn như thế cơ chứ? Lúc này hắn chỉ có thể để mặc cho đối phương trói mình lại? Trong người có một thân lực lượng thế nhưng lại chỉ có thể kìm nén? Vì sao chứ?
- Được rồi, Chu Yếm, đa tạ tin tức của ngươi. Chuyện vừa rồi ngươi muốn hạ độc chết ta coi như xóa bỏ, đừng gây thêm rắc rối nữa. Bằng không ta sẽ quay lại giết chết ngươi!
Vương Khả trừng mắt nhìn Chu Yếm.
Vừa nói, Vương Khả thu thập một phen, muốn đi ra ngoài.
- Trả niệm châu lại cho ta, trả lại cho ta!
Chu Yếm cả giận nói.
Nhưng sao Vương Khả lại để ý tới hắn cơ chứ? Hắn lấy một miếng vải rách ở trên mặt đất nhét vào trong miệng Chu Yếm, sau đó kéo cửa đi ra ngoài.
Bên ngoài còn có Nhiếp Diệt Tuyệt,ta phải lập tức rời khỏi nơi này.
- Ô ô ô!
Chu Yếm bị nhét vải vào miệng cho nên chỉ có thể ai oán kêu lên mấy tiếng mà không dám hô.
Chu Yếm có một thân lực lượng nhưng lạikhông dám dùng. Chuyện này khiến cho Chu Yếm nghẹn tới mức sắp phát điên. Cũng may tai tinh Vương Khả này đã đi rồi.
Vương Khả ra khỏi tẩm cung vương hậu lập tức kép sụp mũ xuống, nhanh chóng chạy ra bên ngoài.
Ở phía xa, Nhiếp Diệt Tuyệt nhìn thấy một tên nam nhân từ bên trong tẩm cung vương hậu đi ra, vẻ mặt vốn đã chán ghét lại càng trở nên ghét bỏ. Chuyện phòng the của hoàng gia thật là,lại còn tìm một tên thị vệ làm bạn?Ta nhổ vào, thật là buồn nôn!
Thế nhưng thị vệ bốn phía lại trừng to mắt, vị huynh đệ này là ai vậy? Sao lại lợi hại như vậy chứ? Vẫn còn có thể sống sót đi ra khỏi cánh cửa kia?
Vương Khả cũng phát hiện Nhiếp Diệt Tuyệt đang ở cách đó không xa, trong lòng giật thót một cái. Hắn đè thấp mũ xuống, không dám ngẩng đầu lên để tránh cho bị đối phương phát hiện ra. Sau đó hắn nhanh chóng chạy vào trong bóng đêm rồi biến mất ở trong ánh mắt của tất cả mọi người.
Chuyến đi vương cung lần này thực sự là nguy hiểm!
Vương Khả tránh đám thị vệ, trở về cái giếng trước đó. Sau đó tay khẽ chống một cái, nửa người tiến vào trong giếng, muốn trở về theo đường cũ. Nhưng trước khi đi hắn lại nhìn về phía Nhiếp Diệt Tuyệt một cái.
Ở phía xa xa, Nhiếp Diệt Tuyệt đang chắp tay đứng đó. Ban đầu chỉ có một mình nàng đứng ở trên chỗ cao, người như tắm rửa ánh trăng, nhìn qua vô cùng xuất trần. Thế nhưng giờ khắc này lại có một tên nam tử mặc áo hồng xuất hiện.
Tên nam tử mặc áo hồng kia xuất hiện ởsau lưng Nhiếp Diệt Tuyệt, lại ôm lấy Nhiếp Diệt Tuyệt.
- Sát tinh này cũng có nam nhân hay sao?
Vương Khả ngạc nhiên nói.
Nhưng sau khi cảm thấy kỳ lạ, sắc mặt Vương Khả lại đại biến.
Bởi vì tên nam nhân đang ôm Nhiếp Diệt Tuyệt kia, Vương Khả cũng biết đối phương.
- Chu Hồng Y? Đường chủ của Thái Âm Ma Giáo, điều này, điều này sao có thể được chứ?
Trong lòng Vương Khả kinh ngạc không thôi.
Trước đó không lâu, ởLang Tiên Trấn, Vương Khả lừa gạt Trương Thần Hư đi động thủ với tà ma. Kết quả dẫn tới Thiên Lang Tôngbị sét đánh, lúc ấy có một vịđại lão Nguyên Anh cảnh của Ma giáocông kích thiên lôi, kêu gào muốn Trần Thiên Nguyên nhảy ra ứng chiến. Vị đường chủ này chính là Chu Hồng Y. Cảnh tượng ngày đó Vương Khả nhìn thấy rất rõ ràng.
Thế nhưng ở trước mắt hắn hiện tại, Chu Hồng Y lại đi ôm ấp Nhiếp Diệt Tuyệt?
Đường chủ Ma giáo ôm Đông Lang Điện chủ? Một khi chuyện này truyền khắp Thập Vạn Đại Sơn, sợ rằng không có ai tin tưởng chuyện này. Thế nhưng chuyện này lại xuất hiện một cách chân thực ở trước mặt Vương Khả.
- Thế giới này quá điên cuồng, mèo chuột lại có thể ở với nhau?
Vương Khả không hô, cũng không dám hô mà lập tức chui vào trong giếng, trở về theo đường cũ. Quá nguy hiểm, nhất định bản thân hắn phải cứu U Nguyệt công chúa ra trước mới được.