Lần này Đông Cảnh chi vương căn bản chưa từng nghĩ qua muốn trốn, nếu muốn trốn, hắn cần gì mang đến nhiều đại viên mãn như vậy? Để chống trường diện chắc? Có cần phải lấy sinh tử của nhiều lão huynh đệ như vậy đi mạo hiểm không? Hắn không thèm để ý con dân Đông Cảnh, nhưng số ít lão huynh đệ cùng theo hắn chinh chiến nhiều năm này, hắn lại rất xem trọng.
Hắn huy hoàng một đời, giờ sắp phải chết, song hắn không muốn cứ vậy uất ức chết đi, có chết cũng phải chết cho oanh oanh liệt liệt.
Bởi thế từ rất sớm hắn đã đưa ra quyết định, phải tử chiến một trận, không quản thắng thua. Nếu đã muốn chiến, vậy nhất định không thể đi chiến một cách mù quáng, mọi chuyện đều phải được an bài thỏa đáng, có thể toàn lực ra tay mà không còn bất cứ băn khoăn nào.
Tiểu Bạch tất nhiên là phải cứu, đây là tiền đề, không cứu ra được Tiểu Bạch, đánh hay không đánh đều mất đi ý nghĩa. Ngoài ra chính là hoàn cảnh chiến đấu, hết thảy đều nằm trong tính toán của Đông Cảnh chi vương, chiến thuật của hắn cũng vô cùng tuyệt diệu, nguyên một đám đại viên mãn bị hắn dắt mũi xoay vòng vòng.
Đây chính là chỗ cao minh trong chiến thuật của hắn, dắt mũi kẻ địch, chỉ vậy mới có thể từng bước dẫn dụ kẻ địch với bố trí sớm được hắn chuẩn bị sẵn, bằng không căn bản không cách nào gài kẻ địch vào bẫy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây