Tình huống ở đây khiến Lục Ly nhớ tới Băng Ma Quật rất nhiều năm về trước, ở nơi đó thân thể hắn cũng không động đậy được, ý thức lại thanh tỉnh, hắn bị nhốt trong Băng Ma Quật rất nhiều năm, đến sau còn mang theo Thiên Gia Tử thoát khốn.
Cục diện hiện tại còn ác liệt hơn xa gấp trăm lần, nơi này quá tà môn, sau khi đi vào hắn bất tri bất giác liền bị ảnh hưởng, chỉ đến gần đây ý thức mới hoàn toàn thanh tỉnh. Hơn nữa thanh tỉnh rồi lại phát hiện thân thể đã tệ đến độ sắp chết, cả người không động đậy được thì hắn biết làm thế nào để tự cứu?
Đợi nhục thân hoàn toàn hỏng mất, linh hồn hắn đoán chừng cũng sẽ từ từ tán loạn. Hiện tại hắn có thể điều khiển linh hồn bay ra, nhưng vấn đề là bay ra làm gì? Nơi đây là thế giới băng tuyết, xung quanh hoàn toàn không có gì. Linh hồn hắn sẽ chỉ như cô hồn dã quỷ, phiêu đãng hồi lâu, sau cùng cũng sẽ tiêu tán.
Lục Ly cảm ứng một phen, sau đó trầm ngâm nửa ngày, phát hiện không có bất kỳ cách nào để phá cục, tựa hồ chỉ biết yên ắng chờ đợi nhục thân hoàn toàn hoại tử, sau đó chờ đợi linh hồn triệt để tiêu tán.
Nhục thân không động được, không gian thần khí cũng không động được, càng không thể vào pháp giới, bây giờ thứ duy nhất có thể động chỉ là thần niệm. Thần niệm có thể động, vậy thì làm được gì? Trừ dò xét bốn phía ra, không còn có bất kỳ ý nghĩa nào nữa …
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây