Lục Ly rất muốn khống chế thủy tinh cầu trong tay ngừng phát ra ánh sáng, nhưng lúc này hắn cảm thấy mình đã mất đi khống chế, thủy tinh cầu này đang chủ động hấp thu hàn khí bốn phía, sau đó bắn ra cột sáng, rót vào trong pho tượng.
Pho tượng càng lúc càng sáng, khí tức càng lúc càng kinh khủng, cảm giác cứ như thể pho tượng kia sắp sống lại đến nơi. Cả người Lục Ly đã hoàn toàn không cách nào động đậy, thậm chí có cảm giác đứng không vững, chuẩn bị ngồi bệt ra đất bất cứ lúc nào.
Hắn cũng từng nghĩ qua tiến vào pháp giới, chỉ là trong đầu lại có một ý niệm, muốn hắn chờ thêm một lát.
Muốn chờ cái gì? Chờ chết ư? Lục Ly không biết, chỉ biết trong lòng hắn có chút tâm lý cầu may, dù sao hắn cũng có thể khống chế Chủ Thần Khí, còn có thể hấp thu hàn khí. Điều này bằng với gián tiếp được đến truyền thừa từ Băng Hậu, pho tượng Băng Hậu này chắc sẽ không giết hắn đâu. Pho tượng Băng Hậu xuất hiện dị thường, đây nhiều khả năng là bố trí của Băng Hậu trước khi chết, bố trí của Chủ Thần chắc phải có thâm ý nào đó chứ?
Đương nhiên, đấy chỉ là suy đoán của Lục Ly, còn tình hình thực tế thế nào, Lục Ly không biết được. Lục Ly yên ắng chờ đợi, hô hấp đều ngưng lại, đại khái qua chừng mười mấy giây, Lục Ly lại cảm thấy như đã qua mấy ngày. Thủy tinh cầu trong tay đột nhiên ngừng phát sáng, quang mang trên pho tượng không còn mạnh lên, khí tức cũng ngừng tăng trưởng, ở trong mắt Lục Ly, pho tượng kia như thể hoàn toàn sống dậy, ánh mắt có sinh mệnh, cứ thế nhìn chằm chằm Lục Ly.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây