Ngày tháng sau đó trôi qua vô cùng bình tĩnh, Thiên Loạn Tinh Vực không việc gì, Lục Minh không việc gì, Lục gia cũng không việc gì, Trung Vương Giới lại càng không việc gì, thế là Lục Ly cũng trở nên thảnh thơi không việc gì.
Tu luyện không có tiến triển, pháp tắc băng tuyết tham ngộ được trong Băng Hậu Cung bởi vì rời khỏi Băng Hậu Cung mà ngừng lại. Huyết Linh Nhi ghi chép được rất nhiều Thần Văn, đủ cho nó ra bên ngoài lĩnh hội mấy trăm năm.
Ở trong Băng Hậu Cung đối với Lục Ly mà nói thì chẳng ảnh hưởng gì cả, hàn khí có mạnh hơn nữa cũng không hiệu quả đối với hắn. Chỉ là ở một mình trong đó rất nhàm chán, cũng rất cô độc tịch mịch, bởi thế Lục Ly không quá muốn đi. Hiện tại Huyết Linh Nhi lại không cần phải đi quan sát Thần Văn, vậy nên Lục Ly cũng chẳng đến đó. Bên này vừa mới ổn định, hắn không tiện rời đi, trước cứ tọa trấn ở đây mấy chục năm rồi tính.
Mười đại chủ tể ký kết hiệp nghị, trong vòng ngàn năm không được nội chiến, đồng thời cũng phải áp chế thế lực bên dưới không được làm loạn. Không nói ngàn năm, chí ít trong vòng trăm năm Thiên Loạn Tinh Vực chắc chắn sẽ không loạn. Các thế lực được đến rất nhiều địa bàn, tài nguyên cũng tăng nhiều, ai nấy đều dồn lực bồi dưỡng võ giả thiên tài.
Ở trong hoàn cảnh yên ổn như thế, Lục Minh qua mỗi năm lại mạnh lên, đệ tử Lục Minh hiểu rất rõ một điều, địa vị hiện tại của Lục Minh là nhờ một mình Lục Ly chống đi ra. Nếu không có Lục Ly, bọn hắn ở trong Tử Thần chẳng là cái thá gì, càng đừng nói là ở Thiên Loạn Tinh Vực, bây giờ đệ tử Lục Minh ra ngoài đều ngẩng cao đầu, cảm giác hơn người một bậc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây