Vương Ngưng Tuyết là một nữ tử rất có cá tính, năm đó Lục Ly sớm đã cảm giác được.
Đồng thời nàng cũng là một nữ tử xinh đẹp rất có khí chất, chẳng qua Lục Ly đối với nàng chỉ là tình cảm sư tỷ sư đệ, không có tình cảm nam nữ yêu đương. Giờ Vương Ngưng Tuyết cần hắn hỗ trợ, hắn đương nhiên toàn lực giúp đỡ. Hôn nhân của tiểu thư trong hào môn thường đều không tự chủ, rất ít có thể gả cho nam tử mình thích, vì hạnh phúc cả đời của Vương Ngưng Tuyết, lần này hắn phải nhiều chuyện một lần.
Vương Ngưng Tuyết không để ý tới ánh mắt gia chủ và trưởng lão Vương gia, chạy vội đi ra, gần nửa canh giờ sau mới dẫn theo một nam tử đen gầy đi vào. Nam tử này thoạt nhìn có vẻ là loại người thành thực trung hậu, không có đặc điểm nào quá sáng chói, hẳn là gặp mặt người Vương gia nên có chút căng thẳng, nhịp thở dồn dập, ngại ngùng cúi đầu không dám ngước lên nhìn người.
Thực lực tương đối thấp, giờ vẫn mới chỉ là Lục Kiếp, hiện tại Vương Ngưng Tuyết đã là Chuẩn Đế, hẳn sẽ có hi vọng rất lớn đột phá cấp Đế. Lục Ly nhìn qua liền biết tại sao Vương gia không nhìn trúng cục than đen này, vừa không có khí độ công tử danh môn, không có chiến lực cường hoành, vừa không có bối cảnh gì sất. Thiên kim tiểu thư Vương gia tự nhiên phải gả cho công tử hào môn, như vậy mới có thể mang đến trợ giúp cho Vương gia.
- Lâm Phàm!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây