Bếp điện và nồi lẩu đã được bày sẵn trên bàn ăn, hương thơm và hơi nóng tỏa ra khắp phòng, xung quanh là các loại nguyên liệu tươi ngon.
Quan Tâm rót rượu và đồ uống cho mọi người rồi đứng nghiêm trang ở một bên.
Triệu Dật nhìn Quan Tâm một cái rồi cười nói: “Đứng đó làm gì? Ngồi xuống ăn cùng đi. Hôm nay không có người ngoài, về sau có lẽ nơi này cũng không tiếp người ngoài nên cô đừng khách sáo. Cô đứng như vậy, sao chúng tôi có thể ăn uống tự nhiên được…”
Quan Tâm hơi do dự một chút, làm gì có quản gia nào lại ăn cơm cùng chủ nhà cơ chứ?
Triệu Dật thấy cô đứng im lặng thì cười nói: “Tôi là ông chủ, tôi ra lệnh cho cô ngồi xuống ăn thoải mái.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây