“Mẹ rất kiên cường, nhưng đôi khi em bắt gặp mẹ đang ngây người ra suy nghĩ vẩn vơ. Trước giờ ngoại trừ thời gian chăm sóc em thì căn bản là mẹ luôn cặm cụi làm việc. Em thấy thật đau lòng nên sau này chúng ta có thể ở bên mẹ nhiều hơn một chút được không? Từ sau khi anh và em yêu nhau, em phát hiện ra mẹ đã vui vẻ hơn rất nhiều…”
“Lúc anh ăn cơm cùng mẹ và em, mẹ đã rất vui nên cũng nói chuyện nhiều hơn. Bởi vì trong mắt mẹ, em là con gái nên mẹ không muốn tâm sự những chuyện khó khăn trong công việc với em. Còn anh thì khác, anh đã chứng minh được năng lực kinh doanh của bản thân, vả lại mẹ và anh còn là đối tác làm ăn. Anh có thể giúp mẹ kiếm tiền và giúp mẹ phát triển nghiệp vụ cũng như sự nghiệp. Mẹ cũng có thể cùng anh tâm sự những vướng mắc trong công việc, rồi cùng anh thương lượng tìm cách giải quyết. Tóm lại mẹ có thể thổ lộ hết mọi việc với anh, còn anh có thể giúp đỡ được mẹ…”
Trong nhất thời, Triệu Dật không biết trả lời Liễu Vũ Phi thế nào, chỉ đành ừ một tiếng rồi nói: “Dì thật vất vả và cũng rất lợi hại.”
Liễu Vũ Phi ôm cổ Triệu Dật, nhẹ giọng cầu xin: “Trong nhà chỉ có em và mẹ thật là cô quạnh đìu hiu. Bây giờ có thêm anh rồi, nhà cửa cũng có sức sống hơn. Sau này nếu cuối tuần không có việc gì làm, anh có thể quan tâm em và mẹ nhiều hơn được không?”
Trong lòng Triệu Dật bỗng cảm thấy có hơi kỳ quái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây