“Ngươi cảm thấy hắn có thể tìm thấy Thanh Ngưu Đại Tiên không?” Một lát sau, Thẩm Luyện hỏi. “Chỉ dựa vào một mình hắn thì có thể là hơi khó.” Quý Thành Lương trả lời.
“Vậy ngươi nhắc nhở hắn một chút.” Thẩm Luyện nhàn nhạt nói.
Quý Thành Lương nghe vậy lập tức hai mắt sáng lên, vội vàng thò người ra, hạ lệnh với người bên dưới tháp: “Để cho Trương Càn, Lý Thuận, Ngụy Ngạn Cương mau đi bắt cái tên hòa thượng đang chạy trốn kia lại, sắp chạy hết nửa thành rồi mà còn chưa bắt được người, đội hai có còn cần mặt mũi hay không?”
“Rõ!”
Người dưới tháp đáp lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây