380: Sân khấu ngoài trời
“Quản lý, chuyện là như thế này. Cậu này cũng không mua xe. Tôi sợ cậu ta làm xước xe nên bảo đi chỗ khác xem.” Nhìn thấy quản lý đi tới, người đàn ông đeo mắt kính này cũng bu lại, vênh mặt cười nói.
Nghe những lời anh nói, người quản lý đương nhiên biết chuyện gì đang xảy ra.
Chó coi thường người, ở thành phố hiếm có chuyện này, nhất là mấy trung tâm thương mại lớn và những nơi tương tự, vì nó là biểu tượng cho hình ảnh thương hiệu của công ty, nhưng ở thôn xã thế này thì vẫn còn nhiều chuyện như vậy.
Nếu bình thường chuyện như vậy xảy ra với hắn, tất cả những gì hắn phải làm là ba phải, biến chuyện lớn thành chuyện nhỏ, rồi quên chuyện đó đi, nhưng lần này khi nhìn thấy nụ cười của Cổ Dục, hắn đột nhiên cau mày.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây