Bọn họ vừa chuẩn bị đến bệnh viện thì Tưởng Quan Sơn đã vội vã dẫn người chạy tới.
Ông ta vội vàng sắp xếp công việc tạm thời cho Hoắc Dực Thâm: "Tiểu Hoắc, sau khi nhân viên tan làm thì có một chiếc thuyền đến, trên đó có hơn một trăm người may mắn còn sống sót. Ban đầu, tôi định cho họ nghỉ đêm trên thuyền, đợi đến khi bộ phận tiếp tân đi làm vào ngày mai rồi mới làm thủ tục lên bờ. Ai ngờ thời tiết trên biển đột ngột thay đổi, thuyền của họ không chịu được sóng to gió lớn, lỡ mà bị lật thì sẽ rất phiền phức. Tôi đã xin chỉ thị cấp trên, và quyết định cho họ lên bờ tránh nạn trước, sau đó bố trí thống nhất ở phòng nghỉ của khu nhà."
Không có nhân viên và nhân viên đội an ninh ở khu A nên bây giờ không tiện điều động nhân sự, Tưởng Quan Sơn rất tự nhiên, cười nói với Khương Ninh và mấy người: "Thời tiết ma quái này có lẽ sẽ càng ngày càng dữ dội, làm phiền các cô cũng mang theo dụng cụ hỗ trợ, giúp những người may mắn còn sống sót, đưa họ lên bờ, bố trí đến phòng nghỉ tránh nạn."
Dù sao cũng là cấp trên của chồng, hơn nữa ngày thường Tưởng Quan Sơn cũng rất hay giúp đỡ nên Khương Ninh không từ chối.
Cậu ba nhà họ Dung lại còn là quân nhân chính quy nên càng không thể từ chối.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây