Trôi dạt trên biển lâu như vậy, đám người Lưu Thành không muốn trôi dạt nữa, cấp thiết muốn tìm nơi dừng chân, nghĩ cách tìm về người thân bạn bè đoàn tụ.
Bọn họ tin tưởng quốc gia, quê hương mới chắc chắn sẽ dựng lên.
Khương Ninh lên tiếng hỏi: “Các anh có thể đưa anh ta về nhà không?
Giọng nói Lưu Thành nghẹn ngào: “Đương nhiên là được, đây là vinh hạnh của chúng tôi.”
Khương Ninh kêu Hoắc Dực Thâm xuống thuyền, lấy bình đựng tro cốt ra, thương lượng đưa bọn họ một ít lương thực và thảo dược.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây