Khương Ninh suy nghĩ một chút: “Ông không cần thấy áy náy đâu, bởi vì ông đã để lại cho tôi thứ tốt nhất rồi.”
Cho dù cô không muốn nhận người nhà, nhưng không thể không thừa nhận, nếu không có không gian bảo vệ, có lẽ cô đã chết từ lâu rồi.
Không gian đã nhận chủ, cũng không thể trả lại được nữa.
Có lẽ Cố Đình Lâm không biết bí mật của miếng ngọc, nhưng Khương Ninh thật sự đã chiếm hời của người ta.
Khương Ninh nhìn Cố Đình Lâm, hắng giọng nói: “Đừng đặt nặng công việc trước bản thân như thế, ông cũng là con người, suy nghĩ cho mình nhiều một chút cũng không có gì sai.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây