Chờ khi nhóm Trương Siêu rời đi, Khương Ninh ngồi trên ghế sô pha, lẳng lặng dựa vào vai của Hoắc Dực Thâm.
Hoắc Dực Thâm ôm vai cô: “Sao vậy?”
“Em cảm thấy rất vui, rất hạnh phúc.” Khương Ninh ôm cổ anh: “Anh Hoắc này, cảm ơn anh.”
Hoắc Dực Thâm cười: “Cảm ơn vì điều gì?”
“Tất cả.” Khương Ninh cười với anh: “Gặp nhau, hiểu nhau, bao dung, thông cảm…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây