Ăn xong một nồi mì nóng hổi, cơ thể cứng ngắc của bọn họ mới dần ấm áp lại, Trương Siêu không khỏi cảm khái: “Tay nghề của A Ninh đúng là tốt nhất, đồ ăn bọn tớ ăn ở nhà ăn rất dở, ngay cả chút vị mặn cũng không có.”
“Hai người đi làm thế nào?”
Trương Siêu vươn tay băng bó: “Suýt chút nữa thì bọn này bỏ cả mạng rồi.”
Tám cân lương thực, đúng là không dễ kiếm.
Trương Siêu còn đỡ, dù sao anh ấy cũng đã lăn lộn ngoài xã hội, biết cuộc sống gian khổ khó khăn, đối với công việc này cũng đã chuẩn bị tâm lý.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây