Đối mặt với lời mời của ông ấy, Khương Ninh lập tức từ chối: “Không được, chúng tôi chỉ là người bình thường tay không tấc sắt.”
Cục trưởng Lăng không nhìn cô mà đưa mắt nhìn về phía Hoắc Dực Thâm: “Cậu thì sao, nếu tôi đoán không lầm thì có lẽ cậu xuất thân từ quân nhân, bây giờ quốc gia gặp nạn, là lúc cần các cậu nhất, không định gia nhập sao?”
Đậu Đậu giật mình, theo bản năng ôm lấy cánh tay của anh: “Anh ơi.”
Hoắc Dực Thâm an ủi em gái, ngẩng đầu nói: “Tôi bị thương nên giải ngũ, ba mẹ tôi đều đã mất, chỉ còn lại em gái nhỏ phải chăm sóc.”
“Xin lỗi.” Cục trưởng Lăng cảm thấy hơi đáng tiếc: “Nếu mọi người thay đổi ý định, bất cứ lúc nào cũng có thể đến đồn cảnh sát tìm tôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây