Bất tri bất giác, cả hai người đã đợi ở trong không gian được năm tiếng, bên ngoài có lẽ đã chừng chạng vạng tối sáu giờ.
Cực hàn lúc sáu giờ, trời đã tối hẳn.
Hoắc Dực Thâm mặc quần áo của mình xong, lúng túng cầm cái quần bơi: “Tôi giặt sạch sẽ rồi trả lại cho cô nhé?”
Tay chân Khương Ninh cứng ngắc: “Anh mặc rất đẹp, tặng anh đấy.”
Ngực ra ngực, mông ra mông, chân dài eo thon rất là không công bằng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây