Hà Thiên Minh tâm thái thoải mái: “Không có khó khăn gì cả, so với khi phiêu bạt trên biển hay lưu lạc ở Bắc Cực thì bây giờ đã rất tốt rồi.”
Ông nhìn về phía Khương Ninh, mỉm cười nói: “Tin rằng mấy năm nữa, thành phố Phượng sẽ trở nên tốt hơn.”
Cục trưởng Lăng nâng ly uống hết trong một hơi: “Lại mượn ông trời thêm mười năm nữa, để ông Hà có thể bảo vệ thành phố Phượng và ánh sao sáng chói mọi nhà.”
“Nhưng đừng tự khiêm tốn, nếu không có ông làm cánh tay đắc lực hỗ trợ thì sạp hàng lớn như vậy của tôi cũng không chống đỡ nổi.”
Cục trưởng Lăng chủ động kính rượu Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm: “Nào, nếu như không phải có sự tiếp sức từ tiểu đội trục vớt đặc biệt của hai đứa, mà căn cứ đã có thêm nhiều người tài giỏi nữa, nhưng cũng không cách nào mở sạp kiềng bếp.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây