Dạo này thời tiết đã ổn định hơn rồi, nhưng việc phát triển của cây trồng cũng cần có thời gian, đa số mọi người đều có thể được lưng lửng bụng.
Với địa vị của Vu Trường Chinh, việc ăn uống không phải là vấn đề, nhưng thức ăn cũng không thể phong phú được đến mức này.
Khương Ninh đã đưa gia cầm cho nhà họ Vu nuôi từ lâu nên họ cũng có thể được ăn trứng.
Hai ngày trước, con gái thất lạc đã trở lại, bà Vu quyết đoán làm thịt con gà mái đẻ trứng, tẩm bổ cho cô con gái gầy như que củi của mình.
Cố Đình Lâm biết rõ gia đình nhà họ Vu, bèn nhiệt tình mời cả nhà bọn họ đến ngồi: “Ăn thêm đi, người trong nhà thì khách khí cái gì.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây