Sau nhiều chuyến đi khứ hồi thì Hoàng Mậu điên cuồng sùng bái “năng lực đặc biệt” của Khương Ninh: “Chị Ninh, hay là chúng ta tìm nơi tọa độ tài nguyên dầu mỏ của các nước khác để tìm đi, biết đâu lại có thể nhặt được đồ gì bị bỏ sót đấy.”
“Bộ cậu tưởng là nhặt được đồ bị bỏ sót dễ vậy sao?” Trương Lệ đảo mắt khinh thường nhìn cậu ấy: “Vì thiên tai mười năm nên mới khiến cho đất bị lún xuống, tài nguyên dầu mỏ đã bị cạn kiệt từ lâu, lần này là do may mắn mới gặp được thôi.”
Khương Ninh nhịn không được cười nói: “Những gì các cô cậu có thể nghĩ tới thì lãnh đạo căn cứ cũng đã làm từ sớm rồi.”
Ban lãnh đạo cấp cao đã cử mười mấy cái tàu ngầm đi, một là để thăm dò độ sâu của thùng lưu trữ được phát hiện đã rơi xuống biển, hai là nếu không có tìm thấy được thùng lưu trữ bị chìm, không có cách nào trục vớt được thì bỏ qua, còn ba là tìm kiếm các loại tài nguyên sinh tồn khác và báo cáo những thứ chắc chắn có thể trục vớt được.
Nhờ đó, công việc của tiểu đội trục vớt đặc biệt sẽ được giảm đi rất nhiều.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây