“Thấy tình cảm của sư trưởng Tiêu và ba tôi, cũng như những đóng góp của ông ấy cho đất nước, tôi thậm chí còn chưa về nhà đã đến bệnh viện ngay, còn lấy cả số thuốc ít ỏi của mình ra.”
“Suốt quá trình đều có người của các người đi theo, thuốc mang về cũng có bệnh viện kiểm tra, bây giờ bà lại nói thuốc của tôi có vấn đề?”
“Bà coi thuốc của tôi là thuốc tiên bệnh nào cũng chữa khỏi được hết à, hôm nay cho dù có quốc y thánh thủ đứng ở đây, ông ta cũng không dám đảm bảo 100% chữa khỏi bệnh cho con trai bà."
Khương Ninh càng nói càng tức, ném cái hộp đựng canh hầm trong tay xuống đất: "Đúng là có lòng tốt giúp người cuối cùng lại thành làm ơn mắc oán, uổng công tôi còn hầm đồ bổ đến thăm các người."
Sàn nhà bằng đất, hộp đựng canh hầm không vỡ nhưng canh gà bên trong đổ hết ra ngoài, mùi thơm ngào ngạt lan tỏa khắp phòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây