Hoắc Dực Thâm không tham gia thảo luận mà ngồi bên cạnh Khương Ninh, nói nhỏ: "Nếu không vượt qua được thì quên đi, có thể dùng đồ trong không gian để bù.”
Khương Ninh ngẫm nghĩ: "Tới cũng tới rồi, dù thế nào cũng phải nghĩ được cách vớt lên."
Nếu đã quyết định đi con đường này thì đó cũng không phải là chuyện nói chơi.
Lúc nãy chẳng qua chỉ là nỗi sợ vượt qua lý trí mà thôi. Không phải chỉ là mấy trăm con rắn thôi à, cũng đâu phải cô chưa từng gặp chuyện nguy hiểm đến tính mạng cơ chứ.
Hơn nữa còn có một bộ đồ lặn bọc kín để bảo vệ bản thân.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây