Chắc chắn motor đi trên tuyết mà gấu Nga lái là đồ của căn cứ liên hợp.
Trong không gian của Khương Ninh có, hơn nữa toàn đồ mới, còn của bọn họ chỉ có bảy tám cái là đồ mới thôi.
Vẫn ở khoảng cách an toàn hai trăm mét, Ivan thích thú giẫm lên lớp tuyết dày chạy tới: “Khương, Hoắc, dạo này hai người sống thế nào?”
“Vẫn ổn, hai ngày nay căn cứ liên hợp không đến quấy rối.” Khương Ninh giả ngốc đầy bất ngờ, còn thuận miệng quan tâm hỏi: “Mấy người thì sao? Không bị bọn khốn kiếp đó cướp chứ?”
“Hahaha.” Ivan cười đúng lúc, ánh mắt không biết vô tình hay cố ý nhìn vào hai người: “Chúng tôi cho căn cứ liên hợp bay màu rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây