Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 227: Giết hắn, ta muốn dùng đầu của hắn trở về thỉnh tội

Chương Trước Chương Tiếp

“Thật ngại quá, lực có chút lớn!”

Điều này....

Mẹ nó, Cửu Kiếp Kiếm bị bóp nát.

Đây chính là Cửu Kiếp Kiếm, cứ như vậy bị hủy, một chút cũng không đau lòng?

Trong lòng Lận Quân Hành đang nhỏ máu, cảm giác cả người đều không tốt, giận quá hóa cười: “Đồ ngu xuẩn, ngươi sẽ vì sự dốt nát của mình, trả giá vô cùng nghiêm trọng.”

Diệp Trường Sinh lạnh nhạt: “Phải không, muốn chết.”

Giờ khắc này.

Trong lòng Lận Quân Hành đang nhỏ máu, bốn thanh thần binh Cửu Kiếp Kiếm bị hủy, cũng có nghĩa là từ nay về sau, sẽ không bao giờ có được một thanh Cửu Kiếp Kiếm hoàn chỉnh nữa.

Tâm huyết nhiều năm của Ma Kiếm Tông cứ như vậy bị hủy trong chốc lát, mà hết thảy đều do Diệp Trường Sinh ban tặng.

“Giết hắn, ta muốn dùng đầu của hắn trở về thỉnh tội!”

Ra lệnh một tiếng, mười hắc y nhân cầm kiếm chém về phía Diệp Trường Sinh, kiếm quang hội tụ, tàn sát bừa bãi trên không, uy áp cường đại hạ xuống trên người Diệp Trường Sinh.

“Chơi kiếm?” Diệp Trường Sinh lạnh nhạt cười: “Vậy để cho các ngươi hiểu biết, kiếm đạo là gì!”

Tâm hắn khẽ động, hộp Thiên Cực Kiếm sau lưng mở ra, hai kiếm Táng Thiên và Tru Thần bay ra, tựa như hai tia chớp xẹt qua.

Mười thân ảnh xông tới đột nhiên dừng lại, thanh kiếm xuyên qua thân thể, mười người ngã xuống đất.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Lận Quân Hành thay đổi, trong lòng vô cùng hoảng sợ, hắn ta hoàn toàn nhìn không thấu Diệp Trường Sinh, không nghĩ tới hắn thế mà là kiếm tu.

Một bên, Sử Kim Lộc thấp giọng nói: “Lận huynh, người này không thể khinh thường, hộp kiếm sau lưng hắn, hẳn là Thiên Cực trong truyền thuyết.”

Lận Quân Hành nhe răng nói: “Hủy Cửu Kiếp Kiếm, vậy thì dùng Thiên Cực để trả nợ.”

Nói đến đây, hắn ta dừng một chút, giận dữ quát: “Ma Kiếm Sứ hiện thân, giết hắn, ta phải đòi lại tất cả trên người hắn.”

Ra lệnh một tiếng, từng bóng người hạ xuống từ Cửu Thiên, xuất hiện trước mặt Lận Quân Hành. Hắn ta mặc áo bào đen che thân thể, tay cầm xà kiếm đen, trên người lại không có chút lực sinh mệnh nào.

Lận Quân Hành nói: “Giết!”

Ma Kiếm Sứ vọt tới phía Diệp Trường Sinh, đúng lúc này, đám người Diệp Mạc Tà, Diệp Thần, Diệp Yêu Nhi, Tinh Thần đám người xuất hiện.

Mọi người khom người một cái, đồng loạt nói: “Bái kiến thiếu chủ.”

Ánh mắt Diệp Trường Sinh từ trên người mọi người xẹt qua, vô cùng hài lòng gật gật đầu: “Cũng không tệ, tu vi tăng lên rất nhiều.”

Mọi người đứng dậy, ánh mắt nhìn về phía Ma Kiếm Sứ, Tinh Thần nói: “Thiếu chủ chớ động, những người này giao cho chúng ta.”

Diệp Trường Sinh còn chưa kịp mở miệng, một bên, giọng nói Diệp Mạc Tà khẽ run: “Thiếu chủ, chờ một chút.”

Diệp Trường Sinh nhận thấy Diệp Mạc Tà có điểm khác thường: “Huynh trưởng, có vấn đề gì?”

Ánh mắt Diệp Mạc Tà rơi vào trên người một gã Ma Kiếm Sứ: “Trường Sinh, là phụ thân.”

Sắc mặt Diệp Trường Sinh đột nhiên thay đổi, theo tầm mắt Diệp Mạc Tà nhìn qua, ánh mắt rơi vào trên người một gã Ma Kiếm Sứ.

Người này thoạt nhìn có vài phần tương tự với Diệp Mạc Tà, nhìn kỹ, càng thấy giống.

Ngày xưa phụ thân Diệp Mạc Tà và Diệp Chiến Thiên chết ở chiến trường Thiên Vực, cái chết của bọn họ không thoát khỏi liên quan đến Ma Kiếm Tông.

Hiện tại phụ thân Diệp Mạc Tà trở thành Ma Kiếm Sứ trong Ma Kiếm Tông, Diệp Trường Sinh cảm giác cách phụ thân mình càng ngày càng gần.

Thân ảnh Diệp Mạc Tà khẽ run lên, bước chân chuẩn bị đi về phía Diệp Cực Thiên, lại bị ngăn lại.

Diệp Trường Sinh nói: “Huynh trưởng, trên người những người này không có hơi thở sinh mệnh, Diệp thúc sợ là không biết ngươi.”

Diệp Mạc Tà nói: “Trường Sinh, phụ thân ở ngay trước mắt, ta há có thể làm như không thấy, chứ đừng nói chi gặp mặt hắn mà dùng binh khí.”

Vẻ mặt Diệp Trường Sinh nghiêm túc, trầm giọng nói: “Huynh trưởng yên tâm, ta nhất định sẽ cứu Diệp thúc.”

Thân ảnh hắn chợt lóe, vọt về phía trước: “Thập Vạn, đánh nổ tất cả!”

Đám người Diệp Mạc Tà xuất hiện, Diệp Thập Vạn khẳng định sẽ ẩn nấp bốn phía.

Cho nên Diệp Trường Sinh tiến lên ngăn Diệp Cực Thiên lại, về phần Ma Kiếm Sứ khác, sẽ bị Diệp Thập Vạn giết chết.

Ngay sau đó.

Một chùy lớn từ hư không hạ xuống, Diệp Thập Vạn lao tới, trong tay cầm hai thanh Thần Ma Lục Thiên Chùy, oanh kích trên người vài tên Ma Kiếm Sứ.

Ầm.

Ầm.

Chùy lớn lay trời, kinh thiên động địa, bóng dáng Ma Kiếm Sứ trong sân bị sóng khí khủng bố hất bay, lơ lửng trên hư không.

Cương khí bao trùm ngập trời, bóng dáng những người khác lui lại liên tục.

Trong lúc nhất thời.

Trong sân khói bụi bao trùm, cát bay đá chạy, tựa như gió lốc buông xuống.

Chỉ thấy thân ảnh Diệp Thập Vạn khẽ động, chùy lớn dẫn theo sấm sét, đánh vào trên người Ma Kiếm Sứ.

Ước chừng thời gian một nén nhang trôi qua, Ma Kiếm Sứ trong sân toàn bộ đều chết dưới chùy lớn của Diệp Thập Vạn, hóa thành bột mịn, theo khói bụi cùng nhau rơi xuống đất.

Bụi bặm lắng xuống, chỉ còn lại hai người Diệp Trường Sinh và Diệp Thập Vạn, ngay cả Diệp Cực Thiên cũng không biết đi đâu.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)