Tốc độ quá nhanh, căn bản không nhìn được là người nào tiến vào trong đó.
Trong thông đạo ở giữa, Diệp Trường Sinh thẳng tiến không lùi, cuối cùng nhìn thấy một tia sáng, khi hắn lao ra thông đạo thì thấy mình đang ở trong một tòa cung điện.
Nơi này tràn ngập hơi thở nguy hiểm, khiến hắn cảm thấy sợ hãi, quả nhiên Địa Ngục Khuyển ba đầu xuất hiện, thoáng nhìn qua Diệp Trường Sinh một cái, Địa Ngục Khuyển ba đầu ngừng lại, giống như vô cùng kiêng dè Diệp Trường Sinh.
“Tới, làm một trận!” Diệp Trường Sinh nhìn Địa Ngục Khuyển ba đầu, sau đó lại nói: “Lần này, nọc độc ngươi vô dụng đối với ta, xem ta cắt ngươi thành từng khúc từng khúc như thế nào.”
Địa Ngục Khuyển ba đầu đề phòng nhìn Diệp Trường Sinh, bờm phía sau gáy đột nhiên dựng lên, từng con rắn độc phun ra nuốt vào, giống như đang thị uy với Diệp Trường Sinh.
Không biết khi nào, Tru Thần Kiếm đã xuất hiện ở trong tay Diệp Trường Sinh, kiếm khí ngập trời xuất hiện, thân ảnh hắn chợt lóe, lao về phía Địa Ngục Khuyển ba đầu
“Khoan đã, chớ có làm nó bị thương!” Một đạo thanh âm đột nhiên truyền đến, Diệp Trường Sinh theo tiếng nhìn lại, một ngọn lửa lao về phía hắn, từ trong ngọn lửa có một bóng người lao ra.
Nữ tử mặc một bộ váy dài màu đỏ, duyên dáng nhu mì, khuynh quốc khuynh thành, ngọn lửa nhàn nhạt quanh thân, làm cho nữ tử có vẻ càng thêm rạng rỡ, cho người ta cảm giác nhu mị như nước, nhiệt tình như lửa.
Ánh mắt Diệp Trường Sinh dừng ở trên người nữ tử, chửi thề trong lòng: “Tiêu rồi, là cảm giác động tâm.”
Nữ tử cũng nhìn Diệp Trường Sinh, trong lòng hoảng sợ vô cùng, trên đời này lại có nam tử phong tuấn như thế?
“Công tử, chớ có giết nó, ta thiếu ngươi một ân tình.”
Diệp Trường Sinh nói: “Thật ngại quá, nó phải chết.”
Bóng hình xinh đẹp Diễm Linh Cơ chợt lóe, chắn ở trước mặt Diệp Trường Sinh, “Tại hạ Hỏa tộc Diễm Linh Cơ, con thú này là Hỏa tộc, vẫn mong công tử đây nể mặt.”
Sắc mặt Diệp Trường Sinh thay đổi, trong lòng thầm nghĩ, Địa Ngục Khuyển ba đầu kia là? Vậy tại sao nó lại xuất hiện ở đây?
“Ngươi chắc chắn Địa Ngục Khuyển ba đầu này là thần thú hộ mệnh của Hỏa tộc ngươi?”
Diễm Linh Cơ lắc đầu, cười nói: “Công tử, nó không phải là Địa Ngục Khuyển ba đầu”
Diệp Trường Sinh: “...”
Trong Địa Cung.
Diễm Linh Cơ nhìn Diệp Trường Sinh: “Không biết công tử là ai, đến từ Vạn Thần Vực?”
Diệp trường sinh nói: “Chúng ta hãy khoan nói về nó trước đi, nếu không phải Địa Ngục Khuyển ba đầu, thì rốt cuộc nó là hung thú gì.”
Diễm Linh Cơ lại nói: “Công tử, cũng biết Thiên Hỏa Khuyển ba đầu?”
Diệp Trường Sinh gật gật đầu: “Có nghe nói qua, ngươi nói nó là Thiên Hỏa Khuyển ba đầu, vậy vì sao lại biến thành dáng vẻ này?”
Thiên Hỏa Khuyển ba đầu là hung thú thuộc tính hỏa, lấy lửa làm thức ăn, làn da ngăm đen như than, hung thú trước mắt này trừ có ba đầu ăn khớp với nó ra, tất cả mặt khác đều không giống.
Giống Địa Ngục Khuyển ba đầu hơn.
Diễm Linh Cơ khẽ cau mày, trầm giọng nói: “Công tử có điều không biết, hai trăm năm trước, Thiên Hỏa Khuyển ba đầu biến mất, sau đó Hỏa Tộc chúng ta vẫn luôn tìm kiếm, mãi cho đến trăm năm trước mới biết được nó ở chiến trường Thiên Vực, hơn nữa còn biến thành bộ dáng như thế.”
Diệp Trường Sinh nhướng mày: “Nói vậy lần này cô nương đến, hẳn là đã biết, nó vì tại sao xuất hiện tại đây, lại biến thành bộ dáng hung tàn như thế.”
Diễm Linh Cơ nói: “Có người mang nó tới đây, hơn nữa còn dẫn Thiên Độc Nguyên vào trong cơ thể nó, cho nên nó mới biến thành bộ dáng như thế.”
Nói đến đây, nàng ngừng, tiếp tục nói: “chiến trường Thiên Vực sớm đã biến thành một cái bàn cờ,tất cả sinh vật tiến vào nơi này, chẳng qua chỉ là quân cờ trong tay người khác. Bằng không, thời gian ngàn năm, chiến trường Thiên Vực sao lại biến thành bộ dạng hiện tại.”
Long trời lở đất, một từ gây sốc.
Diệp Trường Sinh nhìn Diễm Linh Cơ, vẻ mặt nghiêm nghị: “Ý cô nương là… Tất cả đều là có người cố tình sắp đặt tiến vào nơi này?”
“Không sai.” Diễm Linh Cơ nói, sau đó lại nói: “Ngay từ ban đầu, chiến trường Thiên Vực chỉ là nơi Hoang Cổ Thiên Vực dùng để ngăn cản Vạn Thần Vực xâm lấn, nhưng thời gian trôi qua, nơi này xuất hiện bí cảnh, chí bảo, cấm địa, hung thú khiến vô số tu sĩ chạy tới đây.”
“Nhưng trong vòng một ngàn năm, bất luận tu sĩ yêu nghiệt tuyệt đại vô song cỡ nào tiến vào trong đó, đều không thể sống sót ra ngoài.”
Diệp Trường Sinh nói: “Đi vào chiến trường Thiên Vực, hẳn phải chết không thể nghi ngờ?”
Diễm Linh Cơ nói: “Người có được thánh thể, tư chất tuyệt thế đều đã chết, ngược lại, những người tầm thường lại sống sót rời đi.”
Diệp Trường Sinh trong lòng hoảng sợ, hoá ra nơi này là chuyên giết yêu nghiệt, một thiên tài bất khả chiến bại như hắn, có thể bị nhằm vào hay không?
Diễm Linh Cơ lại nói: “Thật ra, những người biến mất đó, cũng không chết thật, mà là bị mang đi.”