Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 212: Hắn không sợ chết?

Chương Trước Chương Tiếp

Đúng lúc này.

Một đạo ngân quang từ trên trời rơi xuống, một bóng người xuất hiện ở bên ngoài Ách Độc Cốc, người tới không chút do dự, trực tiếp xông vào Ách Độc Cốc.

Hắn là ai?

Hắn làm sao tiến vào Ách Độc Cốc.

sắc mặt mọi người ở đây đột nhiên đại biến, đồng loạt nhìn về phía người tới, Tiêu Thiên Hỏa thanh âm khẽ run: “Là hắn... Hắn không sợ chết?”

Lãnh Nguyệt Cơ ghé mắt nhìn về phía Tiêu Thiên Hỏa: “Hắc Long công tử nhận ra hắn?”

Tiêu Thiên Hỏa nói: “Hắn chính là Diệp Trường Sinh!”

Mọi người: “...”

Một từ gây sốc.

Ba người Đường Liệt, Lãnh Nguyệt Cơ, Lôi Vô Tội như bị sét đánh, sắc mặt chợt đại biến, không nghĩ tới Diệp Trường Sinh sẽ xuất hiện như thế này.

Trong Ách độc Cốc đang là thời điểm Thiên Độc Nguyên đang dồi dào, bọn họ cũng không dám tiến vào trong đó, Diệp Trường Sinh thật sự không sợ chết?

Lãnh Nguyệt Cơ nói: “Hắc Long công tử, Diệp Trường Sinh hẳn là kiếm tu, đúng không?

Tiêu Thiên Hỏa nói: “Không sai, hắn là kiếm tu, có điều, hắn có được một tia linh hỏa, có lẽ hắn dựa vào đây để tiến vào Ách Độc Cốc.”

Bách Hiểu Sinh lắc đầu, mở lời nói: “Một sợi linh hỏa, ngươi cho rằng hắn là thần? Đừng nói là linh hỏa, đến cả là thần hỏa bình thường, tiến vào Ách Độc Cốc cũng vô dụng.”

Lãnh Nguyệt Cơ hơi ngẩn ra: “Kia hắn...”

Bách Hiểu Sinh lại nói: “Chắc hẳn thân ảnh hắn có bí mật mà ta không biết.”.”

Bên kia.

Tiêu Tùy Phong trầm giọng nói: “Người này như thế nào có thể đi vào Ách Độc Cốc?”

Tàng Thất nói: “Vị thí chủ này... Có độc!”

Tiêu Tùy Phong vẻ mặt kinh ngạc: “Tàng Thất, ý của ngươi là trong cơ thể người này có độc, không sợ Thiên Độc Nguyên của Ách Độc Cốc?”

Tàng Thất nhẹ nhàng gật đầu” “Hẳn là như thế, nhưng không biết độc trong thân thể hắn có thể chống đỡ được Thiên Độc Nguyên hay không.”

Tư Không Lạc Tuyết ôn nhu nói: “Trên người hắn còn có linh hỏa, người này ta cũng nhìn không thấu, nhân quả trên người hắn quá phức tạp.”

Nói đến đây, nàng ngừng lại, tiếp tục nói: “Người này không thể chọc vào, không thể chọc vào, nếu là nhiễm nhân quả của hắn, là phúc hay họa, không thể đoán trước được.”

Hiên Viên Đông Quân nói: “Lạc Tuyết muội muội, chúng ta làm sao bây giờ, tiếp tục chờ đến đêm rồi vào?”

Tư Không Lạc Tuyết cau mày: “Thiên Độc Nguyên ăn mòn quá mạnh, bây giờ chúng ta tiến vào kiên trì không được bao lâu, tiêu hao linh khí quá lớn, sợ người của Tà Thần Cung sẽ gây bất lợi cho chúng ta.”

Ba người gật gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Đường Liệt, thấy sáu người Đường Liệt không hề có ý đi vào, bọn họ lựa chọn tiếp tục chờ đợi.

Giờ khắc này.

Diệp Trường Sinh đã tiến vào bên trong Ách Độc Cốc, toàn bộ bên trong sơn cốc bao phủ độc khí nồng đậm, ngay cả không khí đều là màu đen kịt.

Hắn chăm chú nhìn về phía trước, phát hiện trên lối đi trước mặt, khắp nơi đều là xương cốt, đã bị độc khí ăn mòn biến thành màu đen.

Một cơn gió thoảng qua, xương cốt trên mặt đất hóa thành hư vô rồi biến mất.

Nơi này thật độc.

Sắc mặt Diệp Trường Sinh trầm xuống, tự mình lẩm bẩm: “Tam Khí Cấm Địa ở đâu? Ách Độc Cốc này lớn như vậy, ta đi nơi nào tìm Tam Khí Cấm Địa?”

Sơn cốc liếc mắt một cái sâu không thấy đáy, độc khí tràn ngập, sinh linh khủng bố ẩn náu, hắn lo sợ mình tìm không thấy Tam Khí Cấm Địa sẽ bị độc khí trong cốc hạ gục.

Bởi vì hắn phát hiện tránh độc đan trong người dường như không có tác dụng mấy đối với khí độc trong thung lũng, có thể thấy khí độc ở Ách Độc Cốc còn mạnh hơn cả độc của vua nhện độc.

Trầm mặc trong giây lát.

Diệp trường sinh không sợ hãi, ngược lại vô cùng tò mò đối với toàn bộ sơn cốc.

Phú quý trong nguy hiểm, nơi càng nguy hiểm càng có thứ tốt.

Tới cũng tới rồi, phải giết hết một lần.

Diệp Trường Sinh đi dọc một đường theo sơn cốc về phía trước, biểu cảm vô cùng đề phòng, dáng vẻ rất cẩn thận.

Sau khi xuyên qua sơn cốc, hắn đứng ở ngã ba, trong lúc bối rối,dưới sự bao phủ của thần thức, nhanh chóng kiểm tra tình hình ba thông đạo.

Trước khi xuyên việt, Diệp Trường Sinh từng vượt qua núi cao, cũng từng tiến vào sâu trong sơn cốc, cả hai điều này đều có lợi cho hắn rất nhiều, vì vậy hắn tương đối quen thuộc địa hình của sơn cốc trước mặt.

Chẳng qua không biết sẽ mất mạng khi nào nên không dám có chút sơ ý.

Dưới sự bao phủ của thần thức, hắn phát hiện thông ở giữa có hơi thở của sự sống, hai thông đạo còn lại, giống như ao tù nước đọng.

Chần chờ một lát, Diệp Trường Sinh bước vào thông đạo ở giữa, đi được trăm mét thì trước mặt xuất hiện một tấm bia đá.

Chết, vào hoàng tuyền.

Chết, có thể vãng sinh.

Biểu cảm Diệp Trường Sinh hơi đổi, lẩm bẩm: “Những gì nó nói không có gì sai cả. Người sau khi chết, có thể sống mãi mãi.”

Điều này có ý nghĩa chính là nói tiến vào trong đó, hẳn phải chết không thể nghi ngờ?

Ta không tin.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)