Dứt lời, hắn biến mất không thấy đâu, phỏng chừng là sợ Diệp Trường Sinh đánh hắn.
“Ngươi lại dám hố ta như vậy?” Diệp Trường Sinh hô về phía Diễm Xích Vũ rời đi: “Nhớ còn sống trở về.”
Trụ Côn vẫn tiếp tục đi về phía trước, hắn một mình đứng trên boong thuyền, mặc cho gió thổi vào người.
Không biết qua bao lâu, đêm tối buông xuống, sao đầy trời như tinh linh, ánh sáng của các vì sao chiếu rọi lên Trụ Côn.
Không biết vì sao, hắn luôn có dự cảm không lành khiến hắn lo lắng, chẳng lẽ chính là cho rằng Diễm Xích Vũ rời đi?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây