Diệp Trường Sinh nói: “Ngươi biết sao?”
Hùng Nhất Vũ gật đầu: “Chủ nhân, nếu như ta không đoán sai, bọn họ cảm thấy kỳ lạ, vì sao chủ nhân có thể sống sót trở về từ ngoài.”
Nói đến đây, hắn quay đầu nhìn về phía Giang Ngọc Phong: “Muốn trách thì trách lão tứ, trong quá khứ, phàm là tu sĩ nhân loại đi ra khỏi Tù Thành, toàn bộ bị hắn ăn.”
Giang Ngọc Phong lạnh nhạt cười: “Đại ca, ta có thể làm chuyện tàn nhẫn như vậy sao? Ta chỉ nói chuyện tâm sự với tu sĩ nhân loại, thế nhưng tố chất tâm lý của bọn họ quá kém, mỗi lần nhìn thấy bản thể của ta đã trực tiếp dọa chết.”
“Không ăn cũng lãng phí, điều ta không thích nhất chính là lãng phí thức ăn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây