Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 118: Vừa thấy trường sinh đã lầm lỡ cả đời

Chương Trước Chương Tiếp

Cơ Vũ Sư tâm loạn như ma, chỉ vì sai lầm của mình mà khiến cho Diệp Trường Sinh và Thương Hội Thiên Vực đối đầu với nhau, thế thì gia tộc nhất định sẽ không tiếc trả giá tất cả mà vứt bỏ mình.

Lợi ích của gia tộc là trên hết, đây luôn là quy tắc của Thương Hội Thiên Vực.

Cơ Khuyết cố nén rung động trong lòng, giọng nói run rẩy: “Tứ tiểu thư, hiện tại chúng ta nên làm gì bây giờ.”

Cơ Vũ Sư im lặng trong khoảnh khắc, liếc mắt nhìn về phía Vân Trọng Lâu, sắc mặt thay đổi, lạnh lùng nói: “Vân đại sư, ngươi lại dám làm ra chuyện vô liêm sỉ như vậy, thể diện của thương hội mặt đều bị ngươi làm cho mất hết rồi.”

“Từ giờ trở đi, ngươi không còn là thủ tịch luyện dược sư của Thương Hội Thiên Vực nữa.”

Vân Trọng Lâu: “...”

Lão ta không nghĩ tới người thứ nhất quở mắng mình lại chính là Cơ Vũ Sư, từ trong giọng điệu của nàng ta có thể nghe ra, nàng ta đây là muốn vứt bỏ mình.

Bao năm qua, lão ta trung thành và tận tâm hết mực với Thương Hội Thiên Vực, mang đến giá trị vô tận cho thương hội, hiện tại lại bởi vì Diệp Trường Sinh là luyện dược sư, mà mình lại bị vứt bỏ một cách vô tình?

Nhân tính, sao mà xấu xí đến vậy?

Lão ta lén đổi đan dược chẳng lẽ không phải vì thương hội sao?

Sắc mặt Vân Trọng Lâu cực kỳ khó coi, biết mình đã khinh thường Cơ Vũ Sư, chiêu bỏ xe giữ tướng này, nàng ta quá sành chơi rồi.

Lão ta đã có thể tưởng tượng đến, kế tiếp Cơ Vũ Sư sẽ làm cái gì, nhất định là không tiếc trả giá tất cả mời chào Diệp Trường Sinh.

Nếu không mười chào được, quay về Thương Hội Thiên Vực, nàng ta cũng sẽ nói là mình đắc tội với Diệp Trường Sinh, nến mới khiến thương hội mất đi một vị luyện dược sư trẻ tuổi như vậy.

Mẹ nó, chơi ưng cả đời, cuối cùng lại bị ưng mổ mù mắt.

Trên Diễn Võ đài.

Diệp Trường Sinh sợ run, không nghĩ tới Cơ Vũ Sư và Vân Trọng Lâu lại chó cắn chó, thật thú vị.

Ánh mắt Cơ Vũ Sư rơi vào trên người Diệp Trường Sinh: “Diệp Thiếu chủ, lúc trước là Vũ Sư mạo phạm, vẫn mong Diệp Thiếu chủ chớ nên tức giận, chỉ cần Diệp Thiếu chủ đồng ý gia nhập Thương Hội Thiên Vực, sau này sẽ là trưởng lão được Thương Hội cung phụng, cần bất cứ tài nguyên gì Thương Hội cũng sẽ thỏa mãn.”

Dứt lười.

Vẻ mặt mọi người ở đây đều thay đổi, cực kỳ muốn biết Thương Hội Thiên Vực vươn cành ô-liu ra, Diệp Trường Sinh sẽ lựa chọn thế nào.

“Nếu Diệp gia có thể dựa vào Thương Hội Thiên Vực, tương lai tiền đồ sẽ vô cùng sáng lạn.”

“Không đúng, Diệp gia có luyện dược sư tuổi trẻ như Diệp Thiếu chủ, đã tiền đồ vô lượng rồi.”

“Ngươi thì biết cái gì, sau lưng Thương Hội Thiên Vực có Vực chủ âm thầm ủng hộ, nếu có thể dựa vào cây đại thụ này, Diệp gia sẽ đứng sừng sững không ngã.”

Chỉ trong chốc lát, mọi người ở đây bàn luận sôi nổi, Diệp Trường Sinh nhìn Cơ Vũ Sư: “Ngại quá, không có hứng thú.”

Thương Hội Thiên Vực đối nhân xử thế như vậy, có thể từ bỏ Vân Trọng Lâu trung thành với bọn họ nhiều năm ngay trước mặt mọi người, ngược lại đi mời chào mình.

Loại thủ đoạn này... Cực kỳ ti tiện.

Mặt khác, Diệp Trường Sinh cũng không cảm thấy Thương Hội Thiên Vực lợi hại bao nhiêu, đã không có có Vân Trọng Lâu, về sau Thương Hội Thiên Vực có thể buôn bán đan dược hay không, còn không phải do một câu của hắn sao.

Đương nhiên, nếu hắn muốn, Diệp gia tự có thể thành lập một Thương Hội.

Cơ Vũ Sư không cam lòng, tiếp tục nói: “Diệp Thiếu chủ, chỉ cần ngươi đồng ý gia nhập Thương Hội, sau này Vũ Sư sẽ phụng dưỡng bên người công tử.”

Có ý gì.

Lợi dụ được thì, đổi sang sắc dụ à?

Sỉ nhục ai đấy?

Bản thân mình có đức hạnh gì lại không biết sao? Còn muốn phụng dưỡng bên cạnh ta, ngươi nghĩ ngươi là sói đói à?

Diệp Trường Sinh đã không còn gì để nói, nếu giữ Cơ Vũ Sư ở bên người, hắn ăn cơm cũng buồn nôn.

“Quả nhiên bắt đầu la liếm rồi!” Vân Trọng Lâu khinh thường nhìn Cơ Vũ Sư, ánh mắt lóe lên rơi vào trên người Diệp Trường Sinh: “Không nghĩ tới Diệp Thiếu chủ tuổi còn trẻ, tây nghề luyện chế thuốc lại cao siêu như vậy, xin hỏi sư phụ của Diệp Thiếu chủ là ai.”

“Tự học thành tài, lợi hại không!” Diệp Trường Sinh lạnh lùng nói.

Vân Trọng Lâu xấu hổ cười nói: “Diệp Thiếu chủ cứ đùa, tuổi còn trẻ đã đạt tới luyện dược sư cấp chín, nếu không có danh sư chỉ điểm, làm sao có thể làm được?”

Diệp Trường Sinh nghiêm túc nói: “Ngươi không được, không có nghĩa là người khác không được, tuy ta còn trẻ, nhưng rất cứng, không đúng, rất mạnh.”

“Còn nữa, loại chuyện như luyện chế thuốc này, vốn rất đơn giản mà!”

Vân Trọng Lâu sợ run: “Đơn giản?”

Giờ khắc này, lão ta thiếu chút nữa rơi nước mắt hâm mộ, quá đả kích người, lão ta đến tận cuối đời, mới đạt tới luyện dược sư cấp chín, đến Vương giai cũng không sờ tới.

Tại hiện trường, ánh mắt đồng mọi người loạt rơi vào trên người Diệp Trường Sinh, giống như đang nói, Diệp Thiếu chủ trâu bò.

Diệp Thiếu chủ, thật mạnh.

Diệp Thiếu chủ, quá cợt nhả rồi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)