Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 94: Băng tinh

Chương Trước Chương Tiếp

Rầm!

Dưới mặt băng, vô số Băng giải bò ra, rậm rạp, từng con vô cùng to, vung càng lớn chạy như bay hướng tới Mộc Phàm.

“Tới đúng lúc lắm!”

Đối mặt với cả đàn Băng giải vọt tới, Mộc Phàm không hoảng hốt chút nào, trực tiếp mở cung bắn ra từng mũi tên luyện khí.

Hô hô hô...

Theo Mộc Phàm kéo cung bắn ra từng luồng sáng, mũi tên nhọn nháy mắt xỏ xuyên qua từng con Băng giải, bắn chết tại chỗ.

Những con Băng giải này có thực lực không tồi, hơn nữa phòng ngự rất cường đại, võ giả Tôi thể đối mặt với chúng nó nếu một một còn có thể đánh, thậm chí chém giết.

Nhưng đối mặt với một đàn, sẽ bị xé nát.

Cạc cạc cạc...

Trên mặt băng, Băng giải kết bè kết đội ào ào nhào tới, múa may càng lớn đánh tới Mộc Phàm, như đại quân kích động, làm da đầu người ta tê dại.

Nhưng Mộc Phàm vừa lui về phía sau vừa kéo cung bắn giết, không rõ đã giết bao nhiêu con Băng giải.

Tóm lại, những con Băng giải này chỉ cần dùng một mũi tên là có thể hạ gục một con trong nháy mắt, chúng căn bản không thể tới gần Mộc Phàm, cho dù có một vài con tới gần đều bị một chân đá nát đầu bay ra ngoài.

Phanh!

Khi Mộc Phàm dẫm nát đầu vài con Băng giải, Băng giải dưới hồ không còn tràn ra nữa, giống như đã biết người này không dễ chọc, sôi nổi lui lại.

Chúng nó lui về trong hồ, rất mau, vô số bong bóng trào ra, đông lại cái lỗ thủng kia, lần nữa hóa thành một tầng băng thật dày.

Chỉ để lại thi thể Băng giải nằm đầy trên mặt băng.

“Quá nhẹ nhàng.”

Mộc Phàm cười cười cất cung, lấy chiến đao siêu hợp kim ra, từng đao từng đao mổ bụng Băng giải, lấy Băng châu.

“A, kỳ quái, vì sao có con không có Băng châu?”

Hắn kinh ngạc nhìn những con Băng giải này, có thi thể Băng giải không phát hiện Băng châu, rất kỳ quái?

Quả nhiên, lại có thêm vài con Băng giải cũng không có Băng châu, không rõ là vì sao, Mộc Phàm không thèm để ý nữa, tiếp tục thu thập.

Những Băng châu này có rất nhiều tác dụng, có thể lấy hàn khí bên trong ra, thậm chí dùng để chế tác công cụ tránh nóng.

Gom một đống Băng châu lại, so với tủ lạnh còn tốt hơn.

“Thật sự không tồi.”

Mộc Phàm gật gật đầu, mổ bụng từng con từng con, thu thập Băng châu, bận rộn một hồi tổng cộng thu hoạch được ba mươi viên Băng châu.

Điều này làm cho Mộc Phàm rất kinh ngạc, vừa rồi giết ít nhất trên trăm con Băng giải, thế nhưng chỉ được ba mươi viên Băng châu, xem ra không phải mỗi một con Băng giải đều có thể tạo ra Băng châu.

Nhưng đã thu thập Băng châu xong, Mộc Phàm cũng không tiếp tục mà muốn đi những khi vực khác ở Vĩnh Đông chi địa nhìn xem.

“Tiểu Linh, nơi này có kết tinh năng lượng đặc thù sao?”

Mộc Phàm mở miệng dò hỏi.

“Chủ nhân, cách khoảng mười dặm ở phía đông, có một mảnh hồ vĩnh viễn không kết băng, nơi đó có băng tinh đặc thù, nhưng có nguy hiểm.”

Tiểu Linh nói xong không quên nhắc nhở một câu.

Mộc Phàm nhìn nhìn chỗ trên bản đồ Tiểu Linh chiếu lên, lập tức chạy hướng tới nơi đó.

Khoảng cách rút ngắn trong giây lát, không bao lâu, Mộc Phàm liền tới cái hồ thần kỳ vĩnh viễn không kết băng kia.

Ở phía trước, có một hồ nước kỳ dị, khí lạnh bốc lên, trên mặt nước có từng luồng sương mù, nhiệt độ rất thấp.

Ngảy cả Mộc Phàm, khi đi tới nơi này đều cảm giác cả người bắt đầu ngưng kết một lớp băng mỏng, như sắp đóng băng, luyện khí trong cơ thể không ngừng sôi trào, chảy xuôi toàn thân mới ngăn trở luồng hàn khí này.

“Hàn khí thật đáng sợ.” Mộc Phàm thầm hít một hơi.

Hắn cảm giác dù là võ giả Tiên thiên đỉnh phong tới đây, thậm chí người tu chân Kim Đan kỳ đều có khả năng bị đông lại.

Có thể thấy được hàn khí ở nơi này khủng bố cỡ nào.

Nhưng dưới nhiệt độ thấp đến mức đáng sợ như vậy, một hồ nước nhỏ lại không bị đóng băng, rất kỳ quái.

“Sao hồ nhỏ này không kết băng?”

Mộc Phàm tò mò, cẩn thận đi lên đi, quan sát nước trong hồ.

Nước hồ trong suốt, không ngừng toá ra khí lạnh khủng bố, hút một ngụm đều cảm giác ngũ tạng lục phủ muốn đông lại.

Tê!

Mộc Phàm cẩn thận thò một ngón tay vào nước hồ, tức khắc cảm giác lạnh lẽo đến tận xương, ngón tay trực tiếp đông thành băng.

Thậm chí còn lan tới bàn tay, cánh tay, xuất hiện một lớp băng mỏng, tay cứng đờ.

Còn may là Mộc Phàm đã sớm có chuẩn bị, trên tay ngưng tụ luyện khí cường đại mới không bị tổn thương, chấn vỡ nát lớp băng trên ngón tay, khôi phục lại bình thường.

“Hàn khí thật đáng sợ, quá khủng bố.”

Mộc Phàm đầy sự nghi ngờ nhìn hồ nhỏ trước mắt, cảm giác giống như nitơ lỏng?

Bốn phía quanh hồ nhỏ có ngưng kết từng khối băng kỳ dị màu xanh tím, toả ra hàn khí vô tận.

“Đây là băng tinh a?”

Hắn tò mò đi tới gần, quả nhiên giống hình ảnh trong tin tức mà Tiểu Linh cung cấp, kết tinh năng lượng đặc thù, một loại băng tinh.

Đây là do hàn khí ngưng kết thành tảng băng, ẩn chứa năng lượng hàn khí cường đại, có thể trích ra năng lượng đặc thù.

Còn có thể thu thập về làm tài liệu ứng dụng, tóm lại được sử dụng rộng rãi, là một loại tài liệu, tinh thể năng lượng cực kỳ quý giá.

Phát hiện băng tinh, Mộc Phàm tự nhiên không buông tha, bắt đầu thu thập.

Đầu tiên chính là đào từng khối băng tinh này ra, thu vào không gian chứa đựng vĩnh cửu.

Tại bốn phía hồ nhỏ đặc biệt này ngưng tụ không ít băng tinh, nhưng cũng chỉ có mười mấy khối mà thôi.

Chớp mắt đã bị Mộc Phàm thu thập hết.

“Số lượng quá ít, Tiểu Linh, nơi nào có nữa?” Mộc Phàm thu thập xong rồi, cảm thấy không hài lòng.

Mới thu thập được mười mấy viên băng tinh, còn chưa đủ cho mình nghiên cứu luyện tập dùng luyện khí, tự nhiên muốn thu thập càng nhiều băng tinh hơn.

“Chủ nhân, ở nơi cao nhất Vĩnh Đông chi địa còn có một hồ nhỏ thế này, nhưng nơi đó quá nguy hiểm, không khuyến khích chủ nhân đặt chân.”

Tiểu Linh cung cấp một tin tức, nhưng lại kèm theo cảnh cáo.

Nơi đó có nguy hiểm, không khuyến khích Mộc Phàm tiến vào nơi đó.

Nhưng Mộc Phàm tự nhiên sẽ không nghe, hắn tự tin với thực lực của chính mình, bay thẳng đến chỗ Tiểu Linh cung cấp.

Nơi đó là khu vực trung tâm Vĩnh Đông chi địa, nhiệt độ càng thấp hơn, cực kỳ khủng bố.

Hô...

Càng đi hướng về bên trong, cảm giác gió lốc càng mạnh, bão tuyết thổi tới càng nhiều, khí lạnh cuồn cuộn quét qua, Mộc Phàm không thể không căng tường khí ra.

“Hoàn cảnh thật ác liệt, trách không được lại nói nguy hiểm.”

Mộc Phàm đi từng bước từng bước, chống chọi bão tuyết đáng sợ đi vào khu vực trung tâm.

Dần dần, Mộc Phàm bước lên trên một tòa núi băng, rốt cuộc thấy chỗ mà Tiểu Linh đề cập tới.

Nơi đó bao phủ một tầng khí lạnh, sương mù bốc hơi, bao vây khu vực kia, hoàn toàn không thấy không rõ tình huống bên trong.

Đứng ở chỗ này, Mộc Phàm có thể cảm nhận được nơi đó truyền đến một loại nguy cơ, như có như không.

“Bên trong có nguy hiểm, đề nghị chủ nhân lập tức rời đi.”

Tiểu Linh lần lượt cảnh cáo, Mộc Phàm vẫn không nghe.

Hai mắt hắn nhìn chằm chằm một khu vực sương mù bao phủ, chắc chắn nơi đó ẩn giấu nguy hiểm.

Nhưng cũng có một ít tài nguyên trân quý, băng tinh chỉ là một loại trong đó, căn cứ theo tư liệu Tiểu Linh ghi lại, có người từng thấy Băng tinh chi nguyên ở đó.

Cái gọi là Băng tinh chi nguyên chính là một loại băng tinh càng cao cấp hơn, ẩn chứa năng lượng hàn khí cường đại hơn, rất đặc thù, hơn nữa rất hiếm.

“Tích tích... Tiểu Linh bị hàn khí ăn mòn, bị ảnh hưởng, không thể hoạt động bình thường.”

Lúc này, Tiểu Linh đột nhiên truyền đến từng tiếng cảnh báo, rất nhanh không thể hoạt động nữa, bay trở về hóa thành một quả cầu kim loại, rơi trên tay Mộc Phàm.

Nhìn Tiểu Linh đã ngưng hoạt động, Mộc Phàm cạn lời, xem ra hàn khí quá mạnh có thể ảnh hưởng đến Tiểu Linh.

Bất đắc dĩ đành phải thu hồi lại, Mộc Phàm một mình đi tới khu vực hồ nước có sương mù bao phủ.

Hắn đi vào trong đó, xuyên qua sương mù mông lung màu trắng.

Mới vừa tiến đến, liền cảm giác chấn động, hàn khí khủng bố ập vào mặt, nháy mắt đóng băng cả người hắn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 33%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)