----
Hoả bức bay múa trời trời, từng con Hoả bức hình thể hơn hai thước, toàn thân đỏ như lửa, vộ cánh cuốn lên đốm lửa, sóng nhiệt cuồn cuộn.
Những con Hoả bức không chỉ có cái đầu thật lớn, hơn nữa lực lượng, tốc độ đều cực kỳ kinh người.
Võ giả Tôi thể bình thường đối phó một hai ba bốn con không thành vấn đề, nhưng một khi số lượng trên trăm, cả võ giả Tiên thiên cũng muốn ăn không tiêu.
Nếu là rậm rạp từ mấy trăm tới hơn ngàn con, dù võ giả Tiên thiên đều phải chạy trốn a.
Hưu!
Đột nhiên, một mũi tên nhọn xẹt ngang trời, phụt một tiếng xỏ xuyên qua hai con Hoả bức, đánh gục tại chỗ, thi thể rơi xuống dung nham.
“Kỉ...” Đàn Hoả bức sôi trào gào thét chói tai, điên cuồng nhào xuống bên này.
Chỉ thấy tay trái Mộc Phàm cầm cung, tay phải kéo cung, từng mũi tên nhọn ngưng tụ ra, luyện khí trong cơ thể hóa thành từng mũi tên nhọn bắn ra.
Hô hô hô...
Mỗi một mũi tên luyện khí xỏ xuyên qua một con Hoả bức, bắn chết tại chỗ.
Thậm chí có nhất tiễn song điêu, trên không trung không ngừng có thi thể Hoả rơi xuống, trên mặt dung nham chất đầy thi thể Hoả bức.
“Kỉ kỉ...” Hoả bức phát ra tiếng kêu bén nhọn, tựa như từng đợt sóng âm đánh tới.
Hô!
Mộc Phàm nhanh chóng lui về phía sau, dung nham phía trước bị sóng âm xung kích cuốn lên, thiếu chút nữa bao phủ hắn.
Còn may là tốc độ của Mộc Phàm rất nhanh, vừa lui vừa giương cung bắn, bắn chết một con lại một con Hoả bức, nhưng số lượng Hoả bức quá nhiều.
Rất mau, Mộc Phàm đã bị đàn Hoả bức bao phủ, vây quanh.
Oanh!
Ngay sau đó, đàn Hoả bức nổ tung, Hoả bức bị một luồng lực lượng cường đại đánh bay, có con chết tại chỗ, có con ngã xuống dung nham.
Mà Mộc Phàm căng ra một bức tường khí, cứng rắn đánh bay Hoả bức vây quanh, nhảy lên một vách núi cao mấy chục mét bên cạnh.
Hai chân hắn chạy nhanh dọc theo vách đá, trong tay không ngừng mở cung, chớp mắt lại bắn chết mười mấy con Hoả bức.
Nhưng số lượng Hoả bức càng ngày càng nhiều, trong động dung nham trào ra càng nhiều Hoả bức hơn, rậm rạp, như vô cùng vô tận.
Nhìn đến cảnh này, Mộc Phàm có chút khó khăn, số lượng quá nhiều.
Giết cũng giết không hết, nhiều lần bị đàn Hoả vây quanh, điên cuồng đánh tới, cuối cùng vẫn lần lượt bùng nổ, luyện khí từ trong cơ thể quét ra, đánh tan đàn Hoả bức.
“Kỉ kỉ kỉ kỉ...”
Rối loạn, toàn bộ vùng núi đều hỗn loạn, trên bầu trời rậm rạp vô số Hoả bức, từng con giương cánh che trời lấp đất.
Mộc Phàm xem mà da đầu tê dại, giết không hết, số lượng quá nhiều, thậm chí vượt quá tưởng tượng của hắn.
“Chạy thôi.”
Nhìn cảnh này, Mộc Phàm lựa chọn chuồn mất, dù sao chọi cứng với chúng nó cũng không sáng suốt, hơn nữa số lượng quá nhiều giết không hết.
Tiếp tục như vậy chính mình sẽ bị bào chết ở chỗ này.
“Kỉ...” Lúc này, một tiếng kêu rất chói tai truyền đến, làm lỗ tai của Mộc Phàm đau đớn.
Sắc mặt hắn thay đổi, quay đầu nhìn lại, vừa lúc nhìn thấy trong động dung nham có một bóng dáng màu lam bay ra, là một con dơi to cánh rộng khoảng năm mét.
Thân thể nó không giống những Hoả bức khác có màu đỏ mà là xanh thẳm, trên người có một ngọn lửa màu lam vờn quanh.
“Hoả bức biến dị: Chủng loại Hoả bức biến dị hiếm thấy, thực lực siêu mạnh, mức độ nguy hiểm cấp SS, mời chủ nhân lập tức rút lui.”
Lúc này, Tiểu Linh truyền đến một loạt tiếng cảnh báo làm Mộc Phàm giật mình.
Đây là một con Hoả bức biến dị, hơn nữa thực lực rất mạnh, cực kỳ nguy hiểm.
Ít nhất Mộc Phàm cảm giác được Hoả bức biến dị này có thể so với nhân loại cảnh giới Siêu phàm, trong lòng vui vẻ, hắn muốn săn giết nó.
Nhưng không chờ Mộc Phàm xoay người kéo cung săn giết, lại thấy trên vách núi, trong một loạt động dung nham truyền đến những tiếng động đáng sợ.
Rầm!
Gần như trong lúc Hoả bức biến dị xuất hiện, mười mấy động dung nham đồng thời trào ra một mảng Hoả bức, rậm rạp nhiều không đếm xuể.
Nhìn lướt qua ít nhất phải hơn vạn Hoả bức cùng nhau ùa ra, hơn nữa số lượng còn đang tăng lên, như vô cùng vô tận.
Thấy một màn này, da đầu Mộc Phàm tê dại, không nói hai lời xoay người liền chạy.
Mấy vạn Hoả bức, còn có một con Hoả bức biến dị, thật sự là quá dọa người, Mộc Phàm cảm thấy trong 36 kế chạy là thượng sách.
Dù tự tin có thể đối kháng cấp Siêu phàm nhưng Mộc Phàm sẽ không ngu ngốc lưu lại đối kháng mấy vạn con Hoả bức, thậm chí có khả năng càng nhiều hơn nữa.
Ầm ầm ầm...
Đàn Hoả bức bạo động, dưới sự dẫn dắt của Hoả bức biến dị tựa như một dòng nước lũ cuồn cuộn quét qua, dẫn đến Liệt Diễm sơn mạch rung động kịch liệt.
Một dòng Hoả bức đáng sợ kia vô cùng dọa người, Mộc Phàm bị đuổi đến mặt đều tái rồi.
“Mẹ nó, ta cũng không đoạt lão bà của các ngươi, làm gì theo đuổi không bỏ?”
Mộc Phàm vừa cấp tốc chạy như bay, vừa thầm mắng, thỉnh thoảng quay đầu lại bắn ra một mũi tên, đáng tiếc Hoả bức biến dị đều tránh thoát, hoặc là bị Hoả bức bình thường dùng thân thể ngăn cản.
Điều này càng kích thích con Hoả bức biến dị kia, nó phát điên đuổi giết, mấy vạn con Hoả bức phía sau như ngọn lửa cuồn cuộn khủng bố quét tới.
Cảnh tượng thật sự chấn động lòng người, toàn bộ không trung bị bao phủ bởi màu đỏ rực, vô cùng đồ sộ.
“Còn đuổi sao?” Mộc Phàm có chút kinh ngạc.
Sao lại đuổi theo không bỏ, chẳng lẽ là vừa rồi thu thập quá nhiều kết tinh hoả diễm nên chọc giận những con Hoả bức này.
Chuyện này hiển nhiên không có khả năng, có lẽ là do hắn kinh động những con Hoả bức này, giết chết không ít nên chọc giận chúng nó mà thôi.
Tốc độ của Hoả bức rất mau, đặc biệt là con Hoả bức biến dị kia, may mà tốc độ của Mộc Phàm không chậm, dưới sự bùng nổ cấp tốc rốt cuộc kéo dài khoảng cách.
Cuối cùng Mộc Phàm trốn khỏi Liệt Diễm sơn mạch, rời xa khu vực trung tâm, dần dần Hoả bức không đuổi theo nữa, phần lớn đã từ bỏ.
Vẫn còn một bộ phận nhỏ còn đuổi theo, Hoả bức biến dị cầm đầu cuối cùng vẫn dừng lại, phát ra từng tiếng thét chói tai khủng bố.
Mộc Phàm ở xa xa mà nghe từng tiếng thét bén nhọn, trong lòng lạnh lẽo, con Hoả bức biến dị này có thực lực Siêu phàm.
Nếu một mình nó, Mộc Phàm tuyệt đối không sợ, thậm chí muốn đánh một trận để xem xét thực lực hiện tại nhưng số lượng Hoả bức quá nhiều.
“Mẹ mày, có bản lĩnh một mình tới đây a.” Mộc Phàm có chút bực bội mắng to một tiếng.
Hắn đứng ở vách núi bên này, ngắm nhìn chỗ sâu Liệt Diễm sơn mạch, con Hoả bức biến dị kia cũng không có đuổi theo, không rõ vì lý do gì, tóm lại đã ngừng truy đuổi.
Nó không ngừng bay múa trong không trung, phát ra từng tiếng thét chói tai phẫn nộ đối với Mộc Phàm bên này.
“Hệ thống, vì sao nó lại đuổi sát ta?”
Mộc Phàm không nghĩ ra, không thể không dò hỏi hệ thống.
Ai ngờ hệ thống đột nhiên trả lời một câu, thiếu chút nữa khiến hắn ngất xỉu.
“Ký chủ, căn cứ đặc tính của con Hoả bức biến dị này tính ra được kết quả, con Hoả bức biến dị này muốn bắt ngươi trở về để sinh sản.”
Lời này làm Mộc Phàm loạng choạng đứng không, trực tiếp ngã từ trên vách núi xuống.
Oanh!
Dung nham sôi trào, Mộc Phàm từ bên trong bò ra, trong miệng phun một ngụm dung nham.
“Phốc... Hệ thống, ngươi ra đây, đảm bảo không đánh chết ngươi.”
Mặt Mộc Phàm đều tái rồi, đây là chuyện gì?
Hệ thống lại nói con Hoả bức biến dị kia muốn bắt hắn về để sinh sản, ngươi đùa quá lố a.
“Ký chủ, bổn hệ thống căn cứ vào quá trình tính toán kỹ lưỡng ra được kết quả, không tin, ký chủ có thể trở lại thử một lần.”
Hệ thống nói một câu làm mặt Mộc Phàm tức khắc đen như đáy nồi, đỉnh đầu bốc khói.
Lời này làm cho hắn tức giận đến, thiếu chút nữa muốn liều mạng cùng hệ thống trong đầu.
“Quỷ mới tin ngươi.”
Mộc Phàm trợn trắng mắt, phủi phủi dung nham trên người, hai chân giẫm một cái nhảy lên vách núi, có chút dở khóc dở cười nhìn con Hoả bức biến dị đang phẫn nộ kêu to.
Cuối cùng nó vẫn bay trở về.
Nhìn đến cảnh này, Mộc Phàm nhẹ nhàng thở ra, nếu không phải có mấy vạn Hoả bức yểm hộ, chính mình đã sớm giết chết nó rồi.
“Thôi, đi chỗ khác hoàn thành nhiệm vụ thứ hai.”
Mộc Phàm cười khổ lắc đầu, xoay người rời đi, cẩn thận đi về điểm truyền tống.
Ong!
Hắn mở trang bị truyền tống, bước vào trong đó, trở về học viện mới có thể đi nơi khác.