Nơi sâu trong Liệt Diễm sơn mạch, nhiệt độ cực nóng bao phủ nơi này.
Ở chỗ này, nhiệt độ trung bình lên tới cỡ ngàn độ, dù cường giả tông sư bình thường cũng không dám dễ dàng đặt chân tới địa phương này.
Mà ở chỗ sâu nhất, nhiệt độ có thể lên tới một ngàn năm trăm độ, vừa tiến đến liền cảm giác có thể đốt một người thành tro tàn.
Mộc Phàm nhảy cao mấy chục mét, tuy rằng trước mắt còn chưa thể đạp không phi hành, nhưng luyện khí trong cơ thể bàng bạc như nước sông, giúp thân thể uyển chuyển nhẹ nhàng như lông hồng.
Tốc độ của hắn rất mau, lên xuống mấy cái liền tới tới đỉnh một ngọn núi.
Đất đai nơi này ngàn dặm cằn cỗi, khắp nơi đều là hồ dung nham, ngọn núi cũng tản ra nhiệt độ kinh người.
Hắn đứng ở nơi đó, nhìn về hướng chỗ sâu trong vùng núi, thấy nơi đó là một mảnh đỏ rực, không trung đều ánh hồng.
Núi non như tạo thành một miệng núi lửa thật to, bên trong là dung nham phun trào, từ bên trong chảy xuôi ra, tản ra nhiệt độ kinh khủng.
Ở trên bề mặt núi non, có những luồng khí cùng với một ít dung nham phun trào ra, như một núi lửa vĩnh viễn không tắt.
Nhưng ở trên vách núi, có một ít chỗ lồi lõm, bên trong có hang động lớn, ánh lửa đỏ lập loè.
Hẳn là động dung nham.
Mộc Phàm chỉ nhìn một chút liền không để ý nữa, mà dời mắt về núi non phía dưới, một vùng hồ dung nham.
Dung nham nơi đó quay cuồng sôi trào, tản ra nhiệt độ bỏng cháy, thiếu đốt tất cả chung quanh.
Ở chỗ này, căn bản không có bất kỳ thực vật nào có thể sinh tồn ngoại trừ không ít Hỏa liên.
Những Hỏa liên này so với những gốc thu thập bên ngoài lúc nãy càng tươi đẹp hơn, màu sắc đỏ rực, lớn hơn cả cái đầu, hiển nhiên hiệu quả tốt hơn.
Mộc Phàm xem mà mê, nhưng trong lòng vẫn duy trì một tia cảnh giác.
Ở bên ngoài còn có một đầu dị thú có thể so với võ đạo tông sư nhân loại, không chừng nơi này có một ít dị thú cường đại hơn.
Vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn, miễn cho lật thuyền ở chỗ này.
Mộc Phàm cẩn thận tới gần, từ nơi này nhảy xuống, theo một ít chỗ dung nham đông lại, chạy như bay, dẫm lên dung nham khô đen mà đi.
Vèo!
Bóng người hiện lên, Mộc Phàm thuận tay rút một gốc Hỏa liên cực to, chuyển tay thu vào không gian chứa đựng.
Còn ba lô không gian thì hoàn toàn trống rỗng, Mộc Phàm chỉ dùng để ngụy trang.
“Phát hiện kết tinh hỏa diễm.”
Đang thu thập Hỏa liên, Mộc Phàm đột nhiên nghe thấy một tiếng nhắc nhở, Tiểu Linh phát tia sáng rà quét, ở vách nham thạch giữa hồ dung nham phía trước.
Nơi đó có một loại tinh thể màu đỏ, trong suốt, bên trong giống như có ngọn lửa đang chuyển động.
Mộc Phàm kinh ngạc, lần đầu tiên thấy kết tinh năng lượng đặc thù.
Đây là năng lượng đặc thù ngưng kết thành tinh thể, kết tinh hỏa diễm, ẩn chứa năng lượng hoả diễm cường đại, có thể thu thập.
“Thì ra đây là kết tinh hỏa diễm, tinh thể năng lượng đặc thù.” Mộc Phàm nhảy xuống, đôi tay bám trên vách đá.
Hắn nhìn kết tinh hỏa diễm gần trong gang tấc, từng khối như thủy tinh sinh trưởng trên nham thạch, từ bên trong ngưng kết ra.
Tới gần liền cảm giác một luồng sóng nhiệt bức người, kết tinh hỏa diễm có nhiệt độ từ một ngàn độ trở lên, có thể thiêu cháy rất nhiều đồ vật.
Nhưng Mộc Phàm lại không có để ý, chút nhiệt độ này không thương tổn hắn được hắn, không nói tới thân thể cường đại, trong cơ thể còn có luyện khí bao phủ toàn thân, căn bản không thể bị thương.
Cho nên Mộc Phàm không chút do dự trực tiếp duỗi tay bẻ một khối kết tinh hỏa diễm.
Răng rắc, tinh thể bị bẻ xuống, rút ra từ tầng nham thạch, như một viên thủy tinh trong suốt, tản ra ánh sáng màu đỏ.
“Quả nhiên ẩn chứa năng lượng rất lớn, nhưng lại quá táo bạo.”
Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu, cảm nhận được năng lượng sôi trào trong kết tinh hỏa diễm, lập tức hiểu được đây là hình thức ngưng đọng đặc biệt của năng lượng hoả diễm.
Là năng lượng hoả diễm cô đọng, mới ngưng kết năng thành lượng tinh thể, nhân loại có thể thu thập làm nguồn năng lượng sử dụng.
“Thứ tốt, thu thập thôi.”
Mộc Phàm không nói hai lời, đào khối kết tinh hỏa diễm tiếp theo, thu vào không gian chứa đựng vĩnh cửu.
Hắn không có dùng Nguyên lực thương để thu thập nguồn năng lượng, mà trực tiếp đào ra thu nguyên khối.
Vách đá nơi này, ước chừng trên trăm khối kết tinh hỏa diễm, cũng đủ cho Mộc Phàm đào.
Bận rộn hơn nửa tiếng đồng hồ, Mộc Phàm mới đào hết hơn trăm viên kết tinh hỏa diễm, chỉ để lại vách đá gồ ghề lồi lõm.
Nhưng nơi này không chỉ có bao nhiêu đây thôi, một bên khác còn có từng mảng kết tinh hỏa diễm.
Mộc Phàm đào đủ rồi, tự nhiên không tiếp tục đào tinh thể, hắn vươn một bàn tay, lòng bàn tay bỗng trào ra từng tia sáng.
Tư...
Chỉ thấy một khối tinh thể bị ánh sáng chiếu rọi đột nhiên hòa tan, hóa thành một luồng năng lượng đặc thù, bị Nguyên lực thương hút vào.
Đây là cách dùng Nguyên lực thương, lấy phương thức thu về năng lượng nguyên tử trực tiếp thu thập năng lượng đặc thù đọng lại thành tinh thể.
Mà Nguyên lực thương không thể hấp thu năng lượng từ trong không khí, chỉ có thể thu thập năng lượng từ những tinh thể đặc thù này.
Tích tích tích...
Lúc này, trên cổ tay truyền đến tiếng nhắc nhở, Mộc Phàm thấy trong ba khối năng lượng, có một khối hiển thị đang được bơm năng lượng.
Điều này cho biết năng lượng thu thập đang rót vào chứa đựng trong khối năng lượng.
Mộc Phàm quan sát một chút, một khối kết tinh hỏa diễm, có thể thu thập 100 điểm năng lượng, muốn thu thập đầy ba khối năng lượng, ước chừng 30 vạn điểm năng lượng, số lượng công việc không thấp a.
“Xem ra, chuyện thu thập năng lượng không dễ làm.”
Nhìn đến điểm này, Mộc Phàm cười khổ lắc đầu, một khối kết tinh hỏa diễm mới thu được 100 điểm năng lượng thôi.
Muốn thu thập được 30 vạn điểm năng lượng, ít nhất phải thu thập 3000 khối kết tinh hỏa diễm.
Nhưng Mộc Phàm nhìn một vòng, nơi này nào có 3000 khối kết tinh hỏa diễm, nhiều nhất cũng chỉ khoảng một ngàn a.
Vừa mới trực tiếp đào đi hơn một trăm khối, số lượng kết tinh hỏa diễm ở đây cũng không phải rất nhiều, một ngàn khối chỉ có thể đổ đầy một khối năng lượng.
Tuy rằng như thế, nhưng Mộc Phàm vẫn là quyết định thu thập hết rồi mới rời đi.
Dù sao lần đầu tiên ra ngoài, không thu hết mà trở về thì lãng phí, vẫn nên thu sạch những khối kết tinh hỏa diễm này.
Cứ như vậy, Mộc Phàm ở chỗ sâu trong Liệt Diễm sơn mạch bắt đầu thu thập kết tinh hỏa diễm, một khối nối tiếp một khối, chuyển thành điểm năng lượng.
Không bao lâu, kết tinh hỏa diễm nơi đây giảm bớt rất nhiều, chỉ còn lại có chút ít.
Khi Mộc Phàm bò lên trên một vách đá, đang muốn thu thập một tảng kết tinh hỏa diễm to lớn phía trước, đột nhiên thấy nơi đó có một cái động dung nham.
Bên trong có từng khối kết tinh, đỏ rực, lập tức hấp dẫn ánh mắt hắn.
“Kết tinh hỏa diễm?”
Mộc Phàm kinh ngạc, trong động dung nham thế mà cũng có kết tinh hỏa diễm, dưới sự mừng rỡ hắn lập tức bò lên.
Kết quả vừa mới bò lên tới cửa động, chưa kịp xem xét, liền cảm giác từ trong động trong truyền đến từng đợt tiếng bén nhọn.
“Kỉ kỉ kỉ...”
Trong hang động có từng tiếng bén nhọn truyền đến, rất chói tai, sắc mặt Mộc Phàm thay đổi, cảm giác có vô số hơi thở từ bên trong chui ra.
Số lượng khổng lồ kinh người, rậm rạp, vừa rồi căn bản không có cảm giác được, hiện tại đột nhiên xuất hiện.
Giống như hắn đến gần đã kinh động thứ bên trong hang động dung nham.
“Không tốt!”
Mộc Phàm cảm thấy không ổn, xoay người nhảy xuống, trực tiếp nhảy từ trên vách đá dung nham xuống.
Rầm!
Mới vừa nhảy xuống, bên trong hang động liền có một dòng màu đỏ lao ra như nước chảy xiết, lao xao bay ra, rậm rạp trải đầy không trung.
Mộc Phàm xoay người nhìn, da đầu tức khắc tê dại.
Mấy thứ màu đỏ rậm rạp này là từng con dơi có hình thể khổng lồ.
“Hoả bức?”
Nhìn đến mấy thứ này, Mộc Phàm kinh ngạc, hắn nhận ra chúng nó, đúng là Hoả bức, từng con cái đầu cỡ một mét, thân cỡ hai mét.
“Kỉ...”
Đàn Hoả bức phát ra tiếng kêu chói tai, đột nhiên xoay tròn lao hướng tới chỗ Mộc Phàm, hàng trăm hàng ngàn con Hoả bức điên cuồng tấn công.