Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 89: Quy ngạc dung nham

Chương Trước Chương Tiếp

----

Một hồ dung nham thật lớn, giống như một hồ nước.

Bên trong đầy tràn dung nham đang sôi trào, nóng cháy, khủng bố, còn nổi bọt, khu vực trung tâm sôi ùng ục như nồi nước.

Mà ở trên mặt một hồ có một loại thực vật đặc thù sinh trưởng, chúng nó cắm rễ trong dung nham, nở những đóa hoa xinh đẹp.

Đó chính là Hỏa liên, từng cây sinh trưởng trong hồ dung nham, hấp thu năng lượng từ dung nham sinh trưởng.

Mỗi một gốc Hỏa liên giống như là một ngọn lửa, cánh hoa màu đỏ trong suốt, lá cũng đỏ rực như rót đầy dung nham.

“Hỏa liên, số lượng thật nhiều.”

Mộc Phàm mừng rỡ nhìn hồ dung nham, từng gốc Hỏa liên cắm rễ trong dung nham, số lượng rất nhiều, gần như trải rộng nửa mặt hồ dung nham.

Nơi này ít nhất có mấy trăm cây Hỏa liên, rậm rạp trên mặt hồ, muốn thu thập cần tiến vào trong dung nham mới được.

Mộc Phàm đứng bên bờ hồ dung nham, suy nghĩ một chút, nếu là trước kia chắc chắn phải lội vào dung nham thu thập.

Nhưng hiện tại đã không cần lội dung nham, chỉ cần đi qua là được.

Mộc Phàm nhấc chân bước vào hồ dung nham, dung nham dưới chân quay cuồng phát ra một loạt tiếng xèo xèo, còn bốc khói trắng.

Đáng kinh ngạc chính là Mộc Phàm cũng không có chìm vào dung nham mà là đạp lên mặt hồ dung, từng bước đi qua.

Xèo xèo...

Mỗi một bước của Mộc Phàm đều truyền đến tiếng xèo xèo, dưới chân bốc khói, nhưng lại như giẫm trên đất bằng.

Đây là một cách vận dụng khí, luyện khí trong cơ thể che kín toàn thân, thân thể trở nên nhẹ như lông hồng, đi từng bước trên mặt dung nham.

Rất mau liền tới trước một gốc Hỏa liên, nhìn nó trong suốt, tựa như một ngọn lửa, tản ra nhiệt độ kinh người.

Nhưng lại bị Mộc Phàm trực tiếp nhổ tận gốc, trên bộ rễ còn dính một ít dung nham.

Một gốc, hai gốc, ba gốc, Mộc Phàm không ngừng rút những gốc Hỏa liên này lên, thu vào không gian hệ thống.

Mỗi một gốc chỉ to cỡ nắm tay, tinh xảo xinh đẹp, tản ra từng luồng mùi hương đặc thù, người bình thường ngửi được loại mùi hương này chắc chắn trực tiếp hôn mê.

Bởi vì loại mùi hoa này có tính gây mê mãnh liệt, người thường không có biện pháp thừa nhận trực tiếp, sẽ ngủ tới chết ở chỗ này.

Không bao lâu Mộc Phàm liền thu thập đủ mười gốc Hỏa liên, nhưng không có dừng lại mà tiếp tục thu thập, một gốc nối tiếp một gốc, giống như muốn thu hết sạch.

Không sai, Mộc Phàm muốn thu thập sạch sẽ, không để lại một gốc, dù sao trực tiếp thu thập mấy trăm cây có thể đổi được không ít điểm năng lượng.

Hơn nữa Mộc Phàm học tập thuật luyện dược, tự nhiên biết rõ, luyện đan cũng cần nhiều dược liệu, nhìn thấy mà không mang đi chẳng phải ngu ngốc sao?

Hồ dung nham rất lớn, mấy trăm cây Hỏa liên đã Mộc Phàm thu thập gần hết, chỉ còn lại có một mảng Hỏa liên lớn nhất ở trung tâm hồ.

Hỏa liên chỗ đó lớn hơn, thậm chí nối nhau thành một mảng.

Trong đó có một gốc Hỏa liên hấp dẫn ánh mắt Mộc Phàm, hoa to như một cái chậu rửa mặt, toàn thân trong suốt, cánh hoa đỏ lửa, bên trên còn bốc lên ngọn lửa.

Ngọn lửa màu cam hồng ở giữa bông hoa bừng lên, tản ra nhiệt độ kinh người, hiển nhiên là một gốc Hỏa liên lâu năm, dược lực rất mạnh.

“Sao gốc Hỏa liên này không bị người ta thu thập?”

Mộc Phàm nhìn một mảng Hỏa liên giữa hồ dung nham, gốc to lớn kia hiển nhiên là một gốc Hỏa liên lớn nhất tốt nhất.

Nhưng mấu chốt là vì sao không có người hái nó?

Phải biết rằng tin tức là từ trí tuệ nhân tạo, nơi này có Hỏa liên, chắc chắn có người khác trong trường từng tới thu thập.

Vì sao không có người hái một gốc lớn nhất này đây?

“Thôi, quan tâm làm gì, trước hái lại nói tiếp.”

Mộc Phàm suy tư một chút, cuối cùng hướng tới trung tâm hồ.

Không quan tâm có nguy hiểm gì, hái thôi, để lại chính là lãng phí, hái rồi chính là của hắn, không bao lâu nữa nơi này sẽ lại mọc ra nhóm Hỏa liên khác.

Nhiều nhất một tháng, nơi này liền sẽ lại có cây mới, không lo lắng chuyện không còn nữa.

Nhưng Mộc Phàm mới vừa đi đến trung tâm hồ, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy không ổn, dung nham dưới chân đột nhiên sôi trào mạnh hơn.

Lộc cộc lộc cộc...

Dung nham dưới chân quay cuồng, sôi trào, không ngừng phun lên, Mộc Phàm thấy không ổn, giống như có thứ gì đang muốn ngoi lên.

“Có dị thú?”

Hai mắt Mộc Phàm sáng ngời, lập tức biết dưới hồ dung nham này có một con dị thú cường đại.

Oanh!

Quả nhiên, Mộc Phàm nhảy lên, ngay sau đó dung nham dưới chân phun trào nổ tung, hóa thành vô số cục lửa vẩy ra bốn phía, một mảng dung nham lớn bị xốc lên.

Từ bên trong đột nhiên có một cái đầu cực to nhô ra, mọc đầy vảy đỏ, bên trên còn có dung nham nóng bỏng chảy xuôi.

Rầm!

Dung nham bị phá vỡ, một con quái vật khổng lồ chậm rãi hiện lên, tách dung nham ra, một mảng Hỏa liên ở trung tâm thế mà bị nó đội lên.

Khi thấy rõ một đầu quái vật khổng lồ trước mắt, Mộc Phàm lộ vẻ kinh ngạc cảm thán.

“Quy ngạc dung nham?”

Mộc Phàm kinh ngạc nhìn quái vật khổng lồ này, thế mà là một con Quy ngạc dung nham, hình thể thật lớn, cái đầu thật to, mai rùa màu đỏ lửa cũng thật to, bên trên mai có từng gốc Hỏa liên sinh trưởng.

Thì ra Hỏa liên ở trung tâm sinh trưởng trên mai Quy ngạc dung nham, cắm rễ bên trên.

“Rống!”

Quy ngạc dung nham hé miệng, nhắm ngay Mộc Phàm, đột nhiên rít gào, một luồng dung nham nóng cháy phun trào tới, muốn bao phủ hắn.

Chỉ tiếc lại bị một tường khí trực tiếp chặn, Mộc Phàm chưa động thủ, đứng ở nơi đó mặc cho Quy ngạc dung nham phun từng ngụm từng ngụm.

“Thì ra là một đầu dị thú cấp tông sư, trách không được không có người nào ngắt lấy gốc Hỏa liên lớn nhất kia.”

Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu, đánh giá con dị thú trước mắt, trong mắt lộ vẻ vui sướng.

Trông hắn như thấy được đồ ăn ngon, coi Quy ngạc dung nham thành một loại nguyên liệu nấu ăn.

“Gia hỏa tốt, Quy ngạc dung nham này dài ít nhất hai mươi mét, bắt về phối hợp các loại dược liệu trung hoà trong độc tố, còn có thể chưng ra nước thuốc.”

Hai mắt Mộc Phàm tỏa ánh sáng nhìn chằm chằm nó, chọc giận con vật này.

Oanh!

Một tiếng nổ vang, dung nham sôi trào dựng lên, Quy ngạc dung nham trực tiếp cắn tới.

Răng rắc, hàm răng của nó nứt ra, hàm răng rập rạp thế mà bị gãy một đống.

Nó không cắn nổi tường khí của Mộc Phàm, kết quả gãy răng rồi, hai mắt trừng to, giống như không thể tin được thứ này lại làm gãy răng nó?

“Ngao...” Quy ngạc dung nham hét to một tiếng, muốn nhổ Mộc Phàm ra, kết quả lại không được.

Ầm ầm ầm...

Hồ dung nham sôi trào, con vật này không ngừng lắc đầu, muốn phun Mộc Phàm ra, đáng tiếc hắn gắn chặt ở nơi đó.

Mộc Phàm đứng trong miệng nó, xung quanh có tường khí thật lớn, giống như một quả cầu chặn trong miệng con vật này.

“Nuốt không được đi?” Mộc Phàm cười lạnh một tiếng, nói: “Vậy tiếp theo liền đến phiên ta ra tay.”

Nói xong, Mộc Phàm vung cánh tay lên, bỗng nhiên nện một quyền vào miệng nó, từ bên trong đánh xuyên ra ngoài.

Chỉ nghe một tiếng “Phanh”, đầu Quy ngạc dung nham nứt ra, bị Mộc Phàm đánh thủng, máu nóng bỏng tựa như dung nham bắn tung tóe.

Thân thể to lớn trực tiếp nằm dài trên mặt dung nham, sọ não vỡ ra, trực tiếp chết thảm ở chỗ này, một đầu Quy ngạc có thể so với võ đạo tông sư nhân loại lại bị một quyền đánh chết như vậy.

Mộc Phàm chậm rãi rơi xuống, đứng ở trên lưng nó, đánh giá đầu dị thú khổng lồ dưới chân, nhịn không được tấm tắc bảo lạ.

“Chậc chậc, lớn như vậy, cần cái nồi to cỡ nào mới có thể hầm hết nha?”

Hắn kinh ngạc cảm thán sau đó bắt đầu thu thập Hỏa liên, một gốc nối tiếp một gốc, cuối cùng rút cả gốc Hỏa liên lớn nhất kia.

“Chủ nhân, Quy ngạc dung nham có thể đổi lấy điểm năng lượng.”

Lúc này, Tiểu Linh bay qua tới, vờn quanh thi thể dị thú, nhắc nhở một tiếng.

Nhưng Mộc Phàm lại cười cười nói: “Tuyệt đối không được, thứ này còn giữ để chưng nước thuốc đây, đổi năng lượng chính là lãng phí.”

Mộc Phàm nói xong lắc đầu, một tay kéo thân thể khổng lồ kia lên bờ, lúc này mới phát hiện nó thật sự quá to.

Toàn bộ mai rùa to như một ngọn núi, thân hình hơn ba mươi mét, toàn thân đỏ rực, tản ra nhiệt độ kinh người.

Mộc Phàm trực tiếp thu vào không gian chứ đựng vĩnh cửu của hệ thống, đắc ý phủi phủi tay.

“Đã xong, Tiểu Linh, xem xem ở nơi nào có kết tinh năng lượng đặc thù?”

Từ hồ dung nham đi ra, Mộc Phàm bắt đầu dò hỏi trí tuệ nhân tạo Tiểu Linh.

“Chủ nhân, ở chỗ sâu nhất trong Liệt Diễm sơn mạch, nơi đó nhiệt độ cao nhất, năng lượng tập trung nhiều nhất, có khả năng thu thập được kết tinh hỏa diễm.”

Tiểu Linh bay một vòng, chỉ rõ một phương hướng.

Mộc Phàm nhìn về hướng đó, thấy một dãy núi màu đỏ kéo dài.

“Vậy đi nơi đó tìm.”

Nói xong, Mộc Phàm giẫm nhẹ, cả người nhanh chóng nhảy cao mấy chục mét, lên xuống vài lần trực tiếp chạy như bay hướng về bên đó.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 33%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)