“Ký chủ, nàng chỉ còn sống được ba năm.”
Vốn dĩ không để ý, không nghĩ tới rằng câu trả lời của hệ thống làm Mộc Phàm hoảng sợ.
Cái gì, chỉ còn ba năm?
Mộc Phàm kinh nghi nhìn Nặc Á ngồi ở ghế phía sau, nàng thấy hắn nhìn thì dịu dàng cười, gật đầu.
Hắn thu hồi tầm mắt, trong lòng kinh ngạc hỏi: “Hệ thống, sao lại thế này, nàng còn trẻ như vậy sao chỉ sống được ba năm nữa, chẳng lẽ là do ám thương?”
“Không sai.”
Hệ thống trả lời: “Trong cơ thể nàng ẩn giấu một loại năng lượng quỷ dị, đang ăn mòn sinh mệnh nàng từng phút từng giây.”
“Đúng là do loại năng lượng quỷ dị này xâm hại, dẫn tới nàng thân thể không có cách nào chữa khỏi tổn thương, cho nên hiện tại nàng chỉ còn sống được ba năm, một khi hết ba năm lập tức mất mạng.”
Nghe hệ thống giải thích, Mộc Phàm sợ hãi.
Không nghĩ tới ám thương của Nặc Á lại nghiêm trọng như vậy, thật sự khiến người ta thổn thức a.
“Hệ thống, năng lượng trong cơ thể nàng rốt cuộc là cái gì? Có biện pháp trị liệu sao?” Mộc Phàm dò hỏi.
Trong lòng hắn vẫn là ôm một tia hy vọng, hẳn là hệ thống có biện pháp?
Chỉ nghe hệ thống nói: “Trước mắt bổn hệ thống chỉ mở ra công năng cấp hai, không thể phân tích chính xác năng lượng dị chủng trong cơ thể đối phương, mời ký chủ nạp tiền nhiều hơn để thăng cấp.”
“Nhưng trong cửa hàng hệ thống có một loại thánh dược chữa thương có thể giúp cho nàng khôi phục lại, nếu may mắn ký chủ có thể mua sắm được.”
Nghe lời này, trong lòng Mộc Phàm muốn phát điên, ngươi không phải đang nói lời vô nghĩa sao?
Cửa hàng mỗi ngày đổi mới một lần, hơn nữa tỷ lệ đổi mới xuất hiện thứ tốt thấp đến đáng thương, ai biết có thể xuất hiện hay không.
“Hệ thống, có phải ngươi cố ý muốn ta nạp nhiều tiền để ngươi thăng cấp hay không?” Mộc Phàm có chút cạn lời, hỏi.
Ai ngờ hệ thống lại nói: “Ký chủ, ngươi lý giải sai lầm, bổn hệ thống đã liên kết với ký chủ, có phúc cùng hưởng.”
“Một khi ký chủ tử vong, bổn hệ thống cũng sẽ quy linh.”
Nghe xong lời này, trong lòng Mộc Phàm cũng suy nghĩ chút, từ sau khi nạp lần đầu mở ra hệ thống, hai bên thật sự buộc chặt với nhau.
Mộc Phàm làm ký chủ, một khi tử vong, hệ thống lập tức sẽ theo Mộc Phàm cùng tan thành mây khói, cũng chính là quy linh.
Còn Mộc Phàm, muốn đạt được thực lực càng cường đại hơn, nhất định phải dựa vào sự trợ giúp của hệ thống mới được.
Mà tiền đề là nạp tiền, không ngừng làm hệ thống hoàn thiện, tiến hóa, sau đó mở ra công năng càng cao cấp hơn.
“Tốt thôi, đây là bắt ta phải đi càng xa trên con đường nạp tiền a.”
Mộc Phàm cười khổ, cảm giác chính mình càng đi càng lún sâu, không thể quay đầu.
Oanh!
Đang nghĩ ngợi, xe bay đột nhiên đong đưa một trận, có một trận nổ mạnh kịch liệt truyền đến, xe bay lập tức bị xốc bay ra xa, thiếu chút nữa rơi giữa không trung.
“Sao lại thế này?”
Mộc Phàm bừng tỉnh, khiếp sợ.
Không chỉ là hắn, sắc mặt Nặc Á, Tra Lý Tư đang lái xe cũng thay đổi.
“Phiền toái.” Tra Lý Tư ngưng trọng nhìn phía trước, trong giọng nói biểu lộ có chuyện không ổn.
Mộc Phàm nhìn ra ngoài, tức khắc cảm thấy căng thẳng, thấy được một màn cực kỳ đáng sợ.
“Ngao...”
Ở phía trước, có một sinh vật khổng lồ cả người bốc lên lửa đen rực rỡ đang chặn đường đi.
“Đây là con gì?” Mộc Phàm kinh nghi hỏi.
Ngồi ghế phía sau, Nặc Á ngưng trọng nói: “Là Xích diễm độc long, sao nó lại ở chỗ này?”
“Tích...”
Lúc này trí thông minh nhân tạo phát ra một luồng sáng, như đang rà quét thông tin về quái vật khổng lồ kia.
“Xích diễm độc long: Cấp Siêu phàm, dị thú siêu cấp, mức nguy hiểm cấp SSS, cảnh cáo, mời lập tức thoát đi.”
Trí thông minh nhân tạo Tiểu Linh cảnh báo, khiến sắc mặt Mộc Phàm thay đổi, khó có thể tưởng tượng.
Trên không trung phía trước bọn họ có một sinh vật khổng lồ chắn ngang, toàn thân bao phủ bởi ngọn lửa đang bốc cháy, che kín vảy giáp.
Một đôi cánh mở ra rộng hơn trăm mét, thân thể cao lớn, cái đầu cực to có một đôi sừng, miệng đầy răng nanh, một đôi mắt ánh hồng quỷ dị.
“Rống!”
Chỉ thấy Xích diễm độc long há mồm gầm lên giận dữ, sóng nhiệt cuồn cuộn đánh tới, gió mạnh xốc xe bay vài vòng mới dừng lại.
Ầm vang...
Ngay sau đó, liền thấy Xích diễm độc long giương cánh, móng rồng sắc nén hung hăng chộp tới xe bay chỗ Mộc Phàm, tốc độ vô cùng nhanh.
Quá nhanh, xe bay không kịp trốn.
Theo một tiếng nổ vang, xe bay lập loè ánh sáng mạnh, vốn dĩ có trận pháp cường đại nhưng giờ lại như là giấy mỏng.
Phanh một tiếng, toàn bộ xe bay chia năm xẻ bảy, hóa thành vô số mảnh vụn, nổ tung.
Ba người bên trong chật vật rơi xuống, một quầng sáng xanh lam bao bọc bảo hộ Mộc Phàm cùng Nặc Á.
Do đó bọn họ không bị tổn thương bởi vụ nổ vừa rồi, người ra tay chính là Tra Lý Tư.
Lần đầu tiên nhìn thấy Tra Lý Tư ra tay, ở trong xe dựng một cái quầng sáng, bảo hộ ba người.
Tra Lý Tư, là một vị tông sư cường đại, quầng sáng kia đúng là tường khí của hắn.
“Đây là tường khí của tông sư?” Mộc Phàm kinh ngạc, như ngộ ra gì đó.
Thấy Tra Lý Tư căng ra tường khí, Mộc Phàm bỗng nhiên có lý giải sâu hơn đối với tường khí ba thước của cảnh giới tông sư.
Tông sư, có thể cô đọng cương khí trong cơ thể thành một tường khí, đao thương bất nhập, nước lửa không xâm, rất cường đại.
Hiện tại Tra Lý Tư đang tạo ra tường khí của chính mình, chứng minh hắn chính là một vị cường giả cấp tông sư, thậm chí có khả năng là tông sư viên mãn.
“Các ngươi đi trước, ta giữ chân nó.”
Vẻ mặt Tra Lý Tư nghiêm túc, để Mộc Phàm cùng Nặc Á đi trước.
Hắn muốn một mình ngăn Xích diễm độc long này.
“Đây là dị thú cấp Siêu phàm, vượt qua cả tông sư viên mãn, ngươi lưu lại chính là chịu chết.”
Nặc Á nóng nảy nhìn Tra Lý Tư, cũng không muốn rời đi.
Bởi vì Tra Lý Tư là cường giả tông sư, căn bản không phải đối thủ của nó, ở lại chính là chịu chết.
“Rống...”
Nhìn Tra Lý Tư căng ra tường khí, không có giết được ba nhân loại trước mắt, Xích diễm độc long phát ra tiếng gầm giận dữ.
Nó mở miệng rộng, vận sức chờ phát động, trong miệng ấp ủ một luồng lửa đen hồng, như đang được nén lại.
“Là ngọn lửa, đi mau.”
Tra Lý Tư kinh hãi quát một tiếng, đẩy Mộc Phàm, Nặc Á ra khỏi phạm vi tường khí, bay ra xa mấy chục mét mới dừng lại.
“Tra Lý Tư!” Nặc Á tức giận, dậm chân, cả người hóa thành một đạo cầu vồng trực tiếp bay vọt trở về.
Nàng biết một mình Tra Lý Tư không thể chống lại Siêu phàm.
“Mộc Phàm, ngươi đi mau, đi nơi tập hợp, nơi đó có cường giả Siêu phàm trấn thủ, nhanh đi.”
Nặc Á vừa bay vút trở về, vừa lớn tiếng phân phó Mộc Phàm.
Nhìn Nặc Á bay hướng trở về, trong lòng Mộc Phàm rất muốn đi nhanh, nhưng trong lòng cảm thấy không thể chạy trốn như vậy.
Bởi vì hắn biết sau lưng có người đang nhìn, chạy trốn trước mặt vị hiệu trưởng kia chắc chắn sẽ không có kết quả tốt.
Oanh!
Chỉ nghe một tiếng vang lớn, lửa bùng lên thiêu đốt, độc long phun lửa, lửa độc cuồn cuộn quét đến, trên mặt đất xuất hiện một cái khe thật sâu.
Mà ở trung tâm vụ nổ mạnh, hai người Tra Lý Tư, Nặc Á đau khổ chống đỡ tường khí đang bị ăn mòn từng chút từng.
“Phốc!”
Tra Lý Tư phụn một ngụm máu, đã bị thương.
Hắn có chút tức giận nói: “Sao ngươi lại chạy trở lại?”
Tra Lý Tư quát Nặc Á, đã đẩy ra còn không nhân cơ hội đào tẩu lại còn lộn trở về.
Nặc Á không rên một tiếng, trong cơ thể bộc phát ra một cổ luyện khí, tóc dài màu tím bay bay, tựa như một nữ thần.
“Một mình ngươi không ngăn được.”
Nặc Á lắc đầu, bộc phát ra toàn bộ lực lượng trong cơ thể, Tra Lý Tư thấy mà biến sắc.
“Mau dừng lại, ngươi có thương tích không nên làm bậy.” Tra Lý Tư tức giận.
Đáng tiếc không còn kịp rồi, Xích diễm độc long đã giết đến, phun ra một ngọn lửa bừng bừng.
Ầm ầm ầm, ngọn lửa quét tới nháy mắt phá nát tường khí mà hai người dựng lên, ngọn lửa vô biên bao phủ lấy hai người.
Rầm!
Tra Lý Tư, Nặc Á đều bị thương, bị đánh bay ra ngoài, vẽ ra một cái rãnh dài mấy chục mét, còn có lửa cháy ngùn ngụt.
“Rống...” Xích diễm độc long nổi giận gầm lên một tiếng, rung cánh lao xuống.
Mắt thấy hai người đã trọng thương, sắp bị độc long xử lý.
“Đáng chết, mặc kệ bất cứ giá nào.”
Mộc Phàm cũng thầm mắng một tiếng, nhảy tới trước mặt Tra Lý Tư cùng Nặc Á, cầm chiến đao siêu hợp kim trong tay, trực diện Xích diễm độc long đang lao xuống.
Thấy Mộc Phàm xuất hiện, sắc mặt Tra Lý Tư, Nặc Á đều thay đổi.