Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 70: Bị nuốt

Chương Trước Chương Tiếp

Phí Triển trợn mắt há hốc mồm nhìn Mộc Phàm.

Chỉ thấy hắn ném ba lô trên mặt đất, sau đó dời cầu bông nhỏ đang ngủ trên vai sang ba lô.

Hành động sau đó trực tiếp biểu lộ hết thảy.

Mộc Phàm bắt đầu cởi quần áo, Phí Triển xem đơ ra, nhịn không được che mắt, thầm mắng một tiếng thiếu nhi không nên xem.

“Này, ngươi thật sự muốn lội qua hả?”

Phí Triển nhịn không được mở miệng hỏi, có chút kinh hãi.

Hành động này của Mộc Phàm hiển nhiên là chuẩn bị lội qua lấy cái rương.

Nhưng vấn đề là trong hồ trước mắt này không phải là nước mà là dung nham nóng bỏng, còn không ngừng sội ùng ục.

Thế này mà lội qua còn không phải trực tiếp biến thành thịt nướng.

Mộc Phàm bình tĩnh nói: “Dung nham mà thôi, chỉ là có chút đặc, không khác nước lắm, có thể lội qua.”

Phí Triển nghe mà hai mắt nhô ra, thiếu chút nữa ngất xỉu đi, đại ca, ngươi có thể đừng dọa người hay không a.

Đây là dung nham, còn nói không khác nước lắm, sao ngươi không uống mấy ngụm thử?

“Thử xem độ ấm.”

Mộc Phàm ngồi xổm cạnh hồ dung nham, vươn một ngón tay nhúng vào hồ dung nham.

Chỉ nghe “xèo” một tiếng, ngón tay như bị bỏng rát, còn bốc khói.

Nhưng Mộc Phàm chỉ hơi nhíu mày, cũng không quá nóng, thật ra trên ngón tay tràn ngập luyện khí, hoàn toàn ngăn cách khỏi dung nham cực nóng kia.

Một màn trước mắt làm Phí Triển xem ngây người, gia hỏa này thật sự làm a.

Rầm!

Không chờ hắn suy nghĩ thêm, liền thấy Mộc Phàm thả người nhảy vào hồ dung nham.

Dung nham vẩy ra, Phí Triển sợ tới mức lui về phía sau, vẻ mặt hoảng sợ, nhìn chằm chằm cái đầu lộ ra trên mặt hồ dung nham.

Mộc Phàm thật sự nhảy vào.

“Má ơi!”

Phí Triển sợ tới mức tim muốn ngừng đập, thực sự có người dám nhảy vào dung nham.

Nhưng nhìn vẻ mặt Mộc Phàm thản nhiên, đắc ý, giống như không có chuyện gì, dung nham không nóng chút nào, như cá gặp nước bơi về phía cái rương giữa hồ dung nham.

“Thật đã a.”

Trong hồ dung nham, Mộc Phàm có vẻ rất hưởng thụ, cả người bị dung nham nóng bỏng bao vây nhưng không bị thương tổn chút nào.

Ngược lại cảm giác thoải mái như tắm suối nước nóng, luyện khí trong cơ thể sôi trào, che kín mỗi tế bào trên toàn thân thể, ngăn cách dung nham tổn thương.

Đây là nguyên nhân Mộc Phàm dám tiến vào dung nham, nguồn luyện khí khổng lồ trong cơ thể chính là thứ cho hắn tự tin, luyện khí nhập thể, che kín toàn thân hơn nữa bản thân luyện thể cường đại, đao thương bất nhập, nước lửa không xâm là rất bình thường.

Chỉ là dung nham quá đặc, có chút trở ngại, nhưng không thành vấn đề, dưới lực lượng mạnh mẽ vẫn có thể lội qua.

Rất mau, Mộc Phàm liền bơi tới trước cái rương, mắt lộ ra tia sáng.

Không nói hai lời liền bưng lấy cái rương, đang muốn lội trở về, lúc này trên bờ lại truyền đến tiếng Phí Triển kêu to.

“Mộc Phàm, cẩn thận, phía sau ngươi...” Phí Triển hoảng sợ, tròng mắt đều muốn lòi ra ngoài.

Hắn hoảng sợ nhìn hồ dung nham, sau lưng Mộc Phàm bắt đầu nhô cao lên, chậm rãi lộ ra một cái đầu cực to, hai con mắt lớn nhìn chằm chằm Mộc Phàm.

Mộc Phàm căng thẳng, cảm thụ sau lưng có nguy hiểm, lập tức ý thức được có điều không ổn.

Hắn hơi hơi nghiêng đầu quay lại, liếc mắt thấy được cái đầu to kia, tức khắc rùng mình.

Oanh!

Mà không chờ hắn phản ứng, dung nham ầm vang một tiếng nổ tung, một quái vật khủng bố mở miệng rộng trực tiếp nuốt một ngụm.

Lộc cộc một tiếng, Mộc Phàm bị nuốt vào, đảo mắt liền chìm vào dung nham vô tận.

Ttên bờ, Phí Triển xem mà choáng váng, ngây ngốc đứng ở nơi đó.

Mộc Phàm thế mà bị nuốt vào, con quái vật trong dung nham một ngụm nuốt lấy hắn.

“Xong rồi, thảm rồi, xong đời rồi...” Phí Triển ngây ngốc nỉ non.

Oanh!

Đúng lúc này, dung nham đột nhiên nổ mạnh, phun lên hơn mười mét, có không ít rơi vào trên người Phí Triển, bốc khói, khiến hắn bỏng rát.

“A...” Phí Triển kêu thảm bừng tỉnh, hoảng sợ lui về phía sau.

Chỉ thấy trên mặt dung nham nổ tung chậm rãi nổi lên một khối thi thể, thi thể quái vật dài đến mấy thước, cả người phủ kín vảy giáp màu đỏ.

Đây là một đầu quái thú, dáng vẻ rất giống cá sấu, đầy răng nanh, lại trôi nổi trên dung nham, không nhúc nhích.

Đầu bị nổ ra một cái lỗ thủng, máu loãng chảy xuôi trộn lẫn dung nham phát ra tiếng xèo xèo, không ngừng bốc khói.

Trên thi thể kia có một người đang nằm, cả người bị dung nham bao vây, đang há miệng thở dốc.

“Mắc ói... Thật thúi a, thiếu chút nữa bị thúi chết.”

Mộc Phàm thở dốc, không ngừng nôn ói.

Thì ra vừa rồi bị nuốt vào cũng không chết, thân thể đao thương bất nhập, lực phòng ngự kinh người, con cá sấu kia là quái thú bình thường, căn bản cắn không chết hắn.

Chỉ là bên trong quá hôi thúi, thiếu chút nữa chết ngạt, may mà một quyền đánh nổ đầu trực tiếp thoát ra.

Trên bờ, Phí Triển lại ngây dại, lúc này càng thêm chấn động, bị sự mạnh mẽ khủng bố của Mộc Phàm làm kinh sợ.

Gia hỏa này là quái thú khoác da người sao?

Vậy cũng không chết, quả thực rất khủng bố.

Thở hổn hển vài hơi, Mộc Phàm lại chìm vào dung nham, lộ ra cái đầu, đôi tay ôm một cái rương, tiếp tục lội về.

Rầm!

Chỉ thấy Mộc Phàm từ trong dung nham nhảy ra, dung nham vẩy tung toé, Phí Triển lui nhanh về sau.

Mộc Phàm ở trên bờ lắc lắc cho rơi hết dung nham trên người, vỗ vỗ dung nham dính trên tóc, xử lý sạch sẽ mới dám mặc quần áo.

Trên người Mộc Phàm thế mà không có một vết thương, ngược lại là có một luồng sáng màu đồng nhàn nhạt đang lưu động.

Mặc quần áo xong, Mộc Phàm mới xem xét kỹ cái rương vừa mang về.

“Trong rương này có gì đây?”

Mang theo vài phần tò mò, Mộc Phàm cầm lấy kia đem chìa khóa bỏ vào lỗ rương, quả nhiên vừa khít, vặn nhẹ liền nghe một tiếng răng rắc.

Cái rương mở ra.

Mộc Phàm nhẹ nhàng mở nắp rương, nhìn vào bên trong liền thấy có vài đồ vật.

Một thứ giống như huân chương, còn có một quyển sách màu đỏ, một đôi quyền sáo kim loại, bên cạnh còn có quả cầu kim loại.

Chỉ có bốn đồ vật, một đôi quyền sáo hấp dẫn ánh mắt Mộc Phàm, hắn có chút hứng thú cầm lấy tới xem xét, trọng lượng không nhẹ a.

“Hệ thống, phân tích một chút?” Mộc Phàm trực tiếp xin trợ giúp từ hệ thống.

Đinh!

Chỉ nghe một tiếng nhắc nhở, hệ thống truyền đến âm thanh: “Quyền sáo hợp kim Titan, sản phẩm từ luyện khí thuật sơ cấp, miễn cưỡng coi như là pháp khí tu chân hạ phẩm, có tính dẫn năng lượng rất tốt.”

Hệ thống trả lời làm Mộc Phàm có chút ngoài ý muốn, thế mà là một kiện pháp khí.

Nhưng rất nhanh hắn lại hỏi tiếp: “Chiến đao siêu hợp kim của ta có cấp bậc gì?”

“Trung phẩm!”

Hệ thống cho đáp án rõ ràng, chiến đao siêu hợp kim là một binh khí trung phẩm, có thể dẫn năng lượng rất tốt, có thể quán chú năng lượng cường đại phát huy lực phá hoại kinh người.

Trách không được Mộc Phàm có thể quán chú luyện khí vào chuyển hóa thành sấm sét thi triển Ngũ lôi đao pháp, thì ra là pháp khí.

“Thứ tốt.”

Mộc Phàm cười, trực tiếp đeo lên, cảm giác rất phù hợp, vừa vặn, thật ra dù ai đeo pháp khí cũng sẽ vừa vặn hết.

Bóp bóp nắm tay, Mộc Phàm vừa lòng gật gật đầu, theo sau mới tiếp tục xem xét mấy đồ vật khác.

Phí Triển tò mò đi tới, duỗi cổ nhìn xem.

Chỉ thấy Mộc Phàm lấy ra vật thứ hai đó là một quyển sách đỏ, còn có một cái huân chương, đặt ở trong tay xem xét cẩn thận.

Trên sách đỏ viết mấy cái chữ to, thư thông báo trúng tuyển.

Mộc Phàm mở to hai mắt, bị một hàng chữ này thu hút.

Phí Triển cũng trừng to hai mắt, há hốc mồm, đây là thư thông báo trúng tuyển?

Quả nhiên, mở ra xem thì thấy hàng chữ đầu tiên chính là: “Chúc mừng ngươi thành công thông qua khảo hạch, trở thành một thành viên của Thanh Bắc cao giáo.”

“....” Mộc Phàm có chút câm nín, phương thức đạt được thư thông báo trúng tuyển thật đúng là quanh co a.

Hắn cười khổ lắc đầu, nhìn huân chương kia, bên trên khắc hoạ một đồ án cùng tiêu chí đặc thù, còn ẩn hiện phù văn.

Đây là huân chương thân phận của Thanh Bắc cao giáo, chỉ cần lấy máu nhỏ lên, liền tính là trở thành một thành viên Thanh Bắc, bên trên sẽ ghi lại thông tin của ngươi.

“Tốt, thật là khiến người ngoài ý muốn a.”

Mộc Phàm có chút dở khóc dở cười, nhỏ máu, lập tức dung nhập huân chương, rất nhanh huân chương liền hóa thành một vệt sáng chui vào cổ tay hắn hóa thành một hoa văn.

Nhìn nhìn, Mộc Phàm lắc đầu cầm lấy đồ vật cuối cùng, một quả cầu kim loại.

“Đây là cái gì?”

Mộc Phàm cùng Phí Triển đều có chút tò mò, quả cầu kim loại này là đồ chơi gì?

“Tích!”

Đột nhiên, quả cầu kim loại phát ra một loạt tiếng máy móc, tiếp theo răng rắc vỡ ra, từ trog hình cầu thò ra một đôi cánh kim loại.

Mộc Phàm cùng Phí Triển đều bị một màn trước mắt làm sợ ngây người, kinh ngạc xem quả cầu kim loại biến hóa, có chút ngơ ngác.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 33%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)