Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 149: Khe nứt không gian

Chương Trước Chương Tiếp

Vèo!

Dưới bầu trời đỏ sậm, một bóng người nhanh chóng vút qua, bỗng nhiên ngừng lại đứng trên một cây cột nham thạch đứt gãy.

Người tới đúng là Mộc Phàm.

“Kỳ quái, người đâu mất rồi?”

Mộc Phàm kinh ngạc nhìn bốn phía, không phát hiện đám người Nặc Á, một người cũng không.

Hắn truy theo hơi thở tìm tới đây, nhưng lại không phát hiện các nàng, hơn nữa sau khi đi vào nơi này thì hơi thở lưu lại càng ngày càng yếu, thậm chí biến mất không thấy.

“Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì rồi?” Vẻ mặt Mộc Phàm nghiêm trọng, không ngừng xem xét bốn phía.

Trong lòng hắn có một dự cảm không tốt, đám Nặc Á có thể gặp chuyện gì đó, thậm chí gặp phiền toái.

“Tiểu Linh, lập tức tìm tòi trong phạm vi mười dặm, nhìn xem có tung tích đám Nặc Á không.”

Tìm một vòng không thấy, Mộc Phàm không thể không phân phó Tiểu Linh đi tìm tòi một trận, nhìn xem rốt cuộc là tình huống như thế nào.

“Vâng, chủ nhân!”

Tiểu Linh dạo qua một vòng, đi xem xét tình huống xung quanh.

Mộc Phàm thì một mình đứng trên cột nham thạch, mày nhíu chặt, luôn cảm thấy nơi này có vấn đề.

Đám Nặc Á nhất định là gặp vấn đề, nhưng các nàng đi đâu mất rồi?

“Tích tích... Chủ nhân, phát hiện manh mối.”

Lúc này, tiếng Tiểu Linh truyền đến, bừng tỉnh Mộc Phàm đang trầm tư.

Hắn không nói hai lời hướng tới vị trí có manh mối, không bao lâu liền tới tới chỗ, thấy Tiểu Linh đang quay chung quanh một vết máu, rà quét.

“Vết máu?” Mộc Phàm mang vẻ mặt nghiêm trọng nhìn vết máu trên mặt đất, vẫn còn rất mới.

Xem xét một hồi, phát hiện chung quanh có dấu vết đánh nhau, mặt đất gồ ghề lồi lõm, thậm chí còn lưu lại hàn khí.

Hiển nhiên đây là dấu vết pháp thuật của Thanh Trĩ, xem ra trước đây không lâu các nàng gặp phiền toái ở chỗ này.

“Tìm được dấu vết nào khác sao?” Mộc Phàm vừa tra tìm bốn phía, vừa dò hỏi.

Chỉ thấy Tiểu Linh vỗ cánh bay lại, nói: “Chủ nhân, căn cứ theo số liệu hiện có phân tích, so sánh DNA, vết máu này là của Nặc Á và Lý Diệu Diệu.”

Mộc Phàm vừa nghe xong ngạc nhiên nhìn nó, hỏi: “Ngươi mới vừa nói gì, so sánh DNA, chẳng lẽ ngươi còn có thể xét nghiệm DNA sao?”

“Đúng vậy chủ nhân, không biết vì sao hiện tại ta biết rất nhiều thứ.” Tiểu Linh đáp lại, mang theo một chút thắc mắc.

Nó cũng không hiểu.

“Ký chủ, đừng ngạc nhiên, sau khi cải tạo nó đã khác xa trước kia rồi.”

Lúc này, trong đầu truyền đến tiếng hệ thống, Mộc Phàm nghe đã hiểu.

Hắn nói: “Thì ra là thế, trách không được a.”

“Mau tìm tung tích các nàng.”

Mộc Phàm nghiêm nghị ra lệnh, Tiểu Linh lập tức bay ra ngoài.

Còn Mộc Phàm theo dấu vết trên mặt đất, một ít vết máu sót lại, một đường truy tìm, không ngừng tìm kiếm tung tích đám Nặc Á.

Nhưng tìm một hồi, tất cả các dấu vết đột nhiên biến mất ở một chỗ.

“Sao lại thế này?”

Trước một khu vực đầy những tảng đá to nhỏ, Mộc Phàm ngừng lại, sắc mặt có chút khó coi.

Bởi vì truy tới đây không gặp thấy người, thậm chí cả dấu vết đều biến mất, không lưu lại chút nào.

Hơi thở tàn lưu trong không khí cũng không còn, Mộc Phàm ý thức được sự tình nghiêm trọng.

Các nàng mất tích.

“Mẹ nó!”

Mộc Phàm ảo não, vì sợ một ít bí mật của mình bị phát hiện nên không thể không để các nàng rời đi trước, tự mình nuốt hết đám mây.

Hiện tại thì tốt rồi, các nàng đã xảy ra chuyện.

“Tiểu Linh, có phát hiện gì nữa không?” Mộc Phàm hỏi một tiếng.

Nhưng Tiểu Linh xoay vài vòng, không ngừng rà quét, vẫn không phát hiện thêm gì.

Bất đắc dĩ, Mộc Phàm chỉ có thể nhờ hệ thống giúp đỡ.

“Hệ thống, ngươi có phát hiện gì sao?” Mộc Phàm ngưng trọng hỏi.

Chỉ nghe hệ thống trả lời: “Ký chủ, một trăm mét về phía trước, có không gian dao động, bước đầu phân tích ra là có một khe nứt không gian không ổn định.”

“Khe nứt không gian sao?” Sắc mặt Mộc Phàm thay đổi.

Vừa nghe liền biết không phải thứ gì tốt, khe nứt không gian chính là một vết rách không gian, từ trong vết rách có thể xuyên đến một nơi nào đó.

Vèo!

Mộc Phàm nhảy lên đống đá vụn, sắc mặt nghiêm trọng nhìn vô số tảng đá trước mắt.

Nhưng Mộc Phàm lại cảm giác được một hơi thở quỷ dị, không gian có một loại dao động kỳ dị, như mặt nước đang dập dờn.

“Không gian?” Mộc Phàm ngộ ra gì đó có.

Nhìn khu vực trước mắt, Mộc Phàm cũng không có tùy tiện đi vào, mà ở bên ngoài không ngừng bồi hồi, quan sát, càng xem càng kinh hãi.

“Chẳng lẽ các nàng vừa trốn vào bên trong, xuyên qua khe nứt không gian tới một địa phương khác sao?”

Mộc Phàm chỉ có thể suy đoán như vậy.

Sắc mặt hắn nghiêm trọng, không ngừng suy nghĩ, rốt cuộc đám Nặc Á gặp phải chuyện gì.

“Hệ thống, xuyên qua khe nứt không gian nguy hiểm không?” Mộc Phàm lo lắng sốt ruột hỏi.

Chỉ nghe hệ thống đáp lại: “Ký chủ, xuyên qua khe nứt không gian sẽ có nguy hiểm nhất định, có một tỷ lệ rất nhỏ sẽ bị cuốn vào không gian loạn lưu vô tận, bị cắt nát.”

Mộc Phàm nghe xong nhíu mày, nhìn chằm chằm khu vực phía trước, chần chờ nhưng cuối cùng vẫn bước vào trong đó.

Mặc kệ như thế nào, đều phải tìm được đám Nặc Á.

Vừa tiến vào, Mộc Phàm liền cảm giác khác lạ, khu vực đống đá này quá yên tĩnh.

Yên tĩnh đến đáng sợ, không có một chút âm thanh, như vũ trụ trở nên tĩnh lặng, làm người không tự giác sởn tóc gáy.

“Nơi này thật quỷ dị.” Sắc mặt Mộc Phàm có chút biến hóa, ánh mắt sáng quắc nhìn xung quanh, vô cùng cảnh giác đi tới.

Nơi này quá yên tĩnh, quỷ dị đáng sợ, làm người ta nổi da gà.

Đi sâu vào khu vực này, Mộc Phàm nhận thấy được không gian xung quanh có một chút dao động, cơ thể đều nổi hết da gà, cảm giác đau đớn truyền đến.

Đó là do không gian dao động sinh ra một loại trùng kích, khiến da thịt đau đớn, như bị gợn sóng không gian xé rách.

Trách không được hệ thống nói xuyên qua khe nứt không gian có nguy hiểm, không may sẽ bị cắt thành cặn bã.

“Lên!”

Mộc Phàm trực tiếp tạo tường khí, trong phạm vi ba thước hình thành một tầng phòng ngự, cẩn thận đi vào chỗ sâu nhất.

Khi hắn đi tới trung tâm khu vực này, thấy được chín cây cột đá thật lớn, tạo ra một cảnh tượng quỷ dị, trung tâm có một cái khe đen nhánh.

Đó chính là khe nứt không gian!

“Đây là khe nứt không gian sao?” Mộc Phàm kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ nhìn cái khe đen nhánh trước mắt.

Cảm giác hình như nó do con người tạo ra, chín cây cột kỳ quái vây chung quanh kẽ nứt này.

Nhìn đến cảnh này, Mộc Phàm cơ bản xác nhận, có lẽ đám Nặc Á thật sự xuyên qua khe nứt không gian này, tuy rằng hắn cũng không rõ vì sao.

Nhưng Mộc Phàm chắc chắn rằng các nàng gặp được nguy hiểm nào đó mới không thể không trốn vào nơi này, cuối cùng xuyên qua khe nứt không gian.

“Hệ thống, xuyên qua khe nứt không gian cần chú ý điều gì?” Mộc Phàm dò hỏi hệ thống.

Hắn phải biết rõ ràng mới dám xuyên qua.

“Ký chủ cứ yên tâm đi qua, đã rà quét, có 1% nguy hiểm trong kẽ nứt này.”

Câu trả lời của hệ thống làm Mộc Phàm buông lỏng, có hệ thống bảo đảm, tất nhiên nhẹ nhàng không ít.

Hắn thở ra một hơi, trực tiếp cất bước đi vào khe nứt không gian kia, nó giống như một con mắt màu đen dựng đứng trong không trung.

Thân thể Mộc Phàm chậm rãi xuyên qua kẽ nứt, chớp mắt hoàn toàn đi vào trong đó.

Vù!

Ngay sau đó, thân thể Mộc Phàm biến mất một cách quỷ dị, như bị con mắt đen dựng đứng này nuốt sống.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 33%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)