Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 139: Thống soái khu thứ tám

Chương Trước Chương Tiếp

Trong một gian phòng tiếp khách, Mộc Phàm, Võ Cương đều ngồi xuống.

Ở trước mặt bọn họ có một vị nam tử trung niên ngồi ngay ngắn, toàn thân tản ra một hơi thở khiến người ta kính sợ.

Mộc Phàm liếc mắt nhìn, không cách nào nhìn thấu tu vi đối phương, hiển nhiên là cảnh giới vượt qua hắn, trong lòng khó tránh khỏi suy đoán.

Dù là cấp Siêu phàm hắn cũng có thể nhìn thấu, người trước mắt hắn nhìn không thấu đại biểu cho người ta đã vượt cấp Siêu phàm, là cảnh giới từ Nhập thánh trở lên.

“Hệ thống, hắn ở cảnh giới nào?” Mộc Phàm âm thầm dò hỏi hệ thống.

Chỉ nghe thống trả lời: “Hắn là cường giả cấp Siêu thể, thân thể tựa như một vũ khí nhiệt hạch, một khi lực lượng trong cơ thể bùng nổ sẽ giống như là một viên đạn hạt nhân.”

“Siêu thể, đạn hạt nhân hình người sao?”

Mộc Phàm nghiêm nghị, có chút kinh ngạc.

Thì ra là cường giả trên cảnh giới Nhập thánh, cường giả cấp Siêu thể, là đạn hạt nhân hình người, sức phá hoại có thể so sánh với đạn hạt nhân.

Vì vậy nên loại cấp độ này được gọi là đạn hạt nhân hình người.

“Vị này chính là Mộc Phàm tiểu hữu đi, thật là trẻ tuổi, đầy triển vọng a.”

Nam tư trung niên mỉm cười nhìn Mộc Phàm, hắn có vẻ trung niên nhưng tuổi thật đã hơn một trăm rồi, chẳng qua vẫn duy trì bộ dáng trung niên thôi.

Cường giả cấp độ này rất khó phân biệt tuổi tác, chỉ có thể phân biệt thông qua cốt linh.

“Quá khen, không lên được mặt bàn.” Mộc Phàm khiêm tốn cười cười.

Nam tử trung niên kia mỉm cười gật đầu: “Ta tên Liễu Sơn, vừa trở về hôm trước, vốn dĩ hôm nay phải rời khỏi nhưng không nghĩ tới đụng phải một vị thiên tài trận pháp, cho nên tới đây gặp mặt.”

Liễu Sơn!

Mộc Phàm kinh ngạc, bỗng nhiên bừng tỉnh, trách không được có chút quen mắt.

Thì ra là Liễu Sơn, một trong chín đại thống soái, cường giả siêu cấp, thường xuyên xuất hiện trên truyền hình.

Người này là siêu cấp cường giả thật sự, đạn hạt nhân hình người, lập nên nhiều chiến công hiển hách vì nhân loại, ngăn cản cường địch dị vực xâm lấn, thanh danh vang dội.

Mỗi khu quy hoạch đều có quân đoàn riêng, thống soái khu thứ tám chính là Liễu Sơn, còn so với người quản lý khu thứ tám, ai mạnh ai yếu thì khó mà biết được.

Tóm lại, Liễu Sơn cực kỳ cường đại.

“Thì ra là Liễu lão tướng quân, Mộc Phàm thất kính!”

Mộc Phàm rất kính nể, đối vị thống soái có nhiều cống hiến cho nhân loại thế này, kính trọng từ đáy lòng.

“Chúng ta nói chuyện nào, không cần để ý một vài danh hiệu.”

Liễu Sơn xua xua tay, không hề cao điệu.

Nhưng Mộc Phàm vẫn hết sức kính trọng, những người đầu rơi máu chảy vì nhân loại, những tướng sĩ thủ vệ phòng tuyến mới là những người thật sự đáng kính nể.

“Lần này gọi ngươi tới đây, một là muốn gặp người bày ra Hàn băng trận, hai là xác nhận xem có phải ngươi bày ra hay không?”

Liễu Sơn trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, người cũng như tên, thẳng thắn, không lòng vòng, muốn gặp người bố trí trận pháp.

“Hàn băng trận đúng là do ta bố trí, nhưng tài liệu có hạn, nếu không còn có thể bố trí hoàn chỉnh hơn, càng phức tạp, càng cường đại.”

Mộc Phàm trả lời đúng sự thật, không giấu giếm chút nào, che giấu làm sao có đơn đặt hàng a?

Quả nhiên khi nghe được lời này, mắt Liễu Sơn xuất hiện tia sáng, ánh mắt nhìn Mộc Phàm mang theo chút tán thưởng cùng kinh ngạc.

“Không đơn giản, thật là tuổi trẻ tài cao a.” Liễu Sơn tán thưởng một câu.

Hắn rất kinh ngạc vì tuổi tác của Mộc Phàm, một người trẻ tuổi như vậy lại bày ra trận pháp cường đại như thế, quan trọng nhất chính là hắn thấy được tu vi của Mộc Phàm.

Đại tông sư!

Võ đạo đại tông sư, đây là cảnh giới Mộc Phàm cố ý lộ ra, những thứ khác Liễu Sơn cũng không thể nhìn thấu, nếu không phải Mộc Phàm cố ý lộ ra, có khả năng hắn cũng không nhìn thấu.

Bởi vì có hệ thống, hơn nữa Mộc Phàm tu luyện cả võ đạo cùng tu chân, có thể nhìn ra mới lạ.

Mặc dù như vậy, Liễu Sơn cũng kinh ngạc không thôi, nhìn tuổi Mộc Phàm chỉ có mười sáu, mười bảy tuổi.

Một tên đại tông sư chưa tròn mười tám tuổi, hơn nữa có thể bày ra trận pháp cường đại, thiên tài thế này sao có thể không khiến hắn coi trọng?

“Nếu cho ngươi bố trí một trận pháp siêu lớn, giống như trận pháp siêu cấp của khu thứ tám, ngươi có thể làm được sao?”

Liễu Sơn suy nghĩ, mở miệng dò hỏi một câu.

Mộc Phàm nghe xong, trả lời chắc nịch: “Chỉ cần có đủ tài liệu, ta có thể bố trí bất kỳ trận pháp nào, đương nhiên cần thời gian dài mới có thể hoàn thành.”

“Thật sự?” Hai mắt Liễu Sơn sáng ngời.

Mộc Phàm gật gật đầu chắc chắn.

“Nếu cho ngươi đủ tài liệu, ngươi cần bao nhiêu thời gian mới có thể bố trí ra trận pháp siêu cấp?”

Hơi thở của Liễu Sơn có chút dồn dập, hiển nhiên là bị hấp dẫn bởi lời khẳng định chắc nịch của Mộc Phàm.

“Năm ngày đi, ít nhất năm ngày mới có thể hoàn thành.”

Mộc Phàm trầm ngâm một lát, cẩn thận nói ra một con số, năm ngày.

Không nghĩ tới, lời vừa nói ra, hai người Liễu Sơn, Võ Cương đều sửng sốt, ngây ngốc nhìn Mộc Phàm, như bị dọa sợ.

“Ngươi vừa mới nói là năm ngày sao?” Liễu Sơn hỏi lại.

Mộc Phàm gật gật đầu, nói: “Không sai, năm ngày là có thể bố trí xong, đương nhiên nếu có nhân tố khác ảnh hưởng có lẽ sẽ lâu hơn một chút, đây là cực hạn của ta.”

Liễu Sơn, Võ Cương nghe xong nhìn nhau, thấy được sự khiếp sợ trong mắt đối phương, còn có chút không tin.

Đùa cái gì vậy, vị trận pháp đại sư của khu thứ tám, bố trí một trận pháp siêu cấp, tốn thời gian khoảng ba tháng.

Hơn nữa vẫn cần rất nhiều nhân tài trận pháp hỗ trợ mới làm được, suốt ba tháng mới hoàn thành, dốc hết tâm huyết a.

Nếu bọn họ nghe được lời này, chẳng phải là muốn hộc máu.

Liễu Sơn có chút thất vọng, thiếu niên trước mắt có phải quá cuồng vọng hay không, chỉ năm ngày mà muốn bố trí xong một trận pháp siêu cấp?

Nhưng trong lòng hắn lại có một ý nghĩ, thiếu niên này nói sự thật, không hề dối trá, bởi vì từ trong ánh mắt Mộc Phàm, hắn thấy được sự nghiêm túc, cẩn trọng.

Một người như vậy hẳn là sẽ không nói mạnh miệng, bầu không khí có chút cứng ngắc, ba người đều im lặng.

Liễu Sơn đang suy nghĩ lời Mộc Phàm nói, Võ Cương thì hoàn toàn đơ ra, lời Mộc Phàm nói khiến hắn chấn động, trong lòng khó bình tĩnh.

Mộc Phàm quan sát xung quanh, vẻ mặt bình tĩnh tự nhiên, khiến trong lòng Liễu Sơn có lời khen ngợi dành cho hắn.

Trấn định tự nhiên như thế, có lẽ đúng như lời hắn nói a, không thể dùng tiêu chuẩn của người thường để đánh giá thiên tài.

Trầm ngâm một lát, Liễu Sơn mở miệng nói: “Nếu lời ngươi nói là sự thật, ta đây liền tin ngươi một lần, Mộc Phàm tiểu hữu, hy vọng ngươi chịu trách nhiệm đối với lời nói của mình.”

Hắn nghiêm túc nhìn Mộc Phàm, ánh mắt sáng quắc, lộ ra một sự áp bách cường đại.

Mộc Phàm không yếu thế chút nào, nói: “Liễu lão, ta nói một chính là một, có trách nhiệm với lời mình nói, làm không được ta sẽ không nói.”

“Tốt!”

Liễu Sơn cầm lấy một phần văn kiện đưa tới.

“Văn kiện này ngươi xem một chút, bên trên là nguyên nhân thật sự mà lần này ta tìm ngươi.”

Hắn nói xong đưa văn kiện cho Mộc Phàm, Mộc Phàm tiếp nhận, trong lòng kinh ngạc, mang theo một chút tò mò cùng chờ mong, mở văn kiện ra.

Mộc Phàm vừa xem, đôi mắt liền sáng lên.

“Đây là văn kiện sau khi chín khu cùng thương thảo đưa ra, chuẩn bị khai phá khu thứ mười, mở rộng nơi sinh tồn an toàn cho nhân loại.”

Liễu Sơn chậm rãi mở miệng nói ra tin tức này.

Mộc Phàm gật gật đầu, xem văn kiện trong tay, bên trên ghi chép kỹ càng tỉ mỉ quyết định của hội đồng chín khu, thành lập khu quy hoạch thứ mười.

Muốn thành lập khu thứ mười nhưng chín khu không có bao nhiêu trận pháp sư cao cấp, thậm chí chưa có biện pháp phái trận pháp đại sư đi.

Biện pháp duy nhất chính là chiêu mộ một đám trận pháp sư để xây dựng một trận pháp siêu cấp, chỉ cần thành công bố trí trận pháp, đến lúc đó chuyện phòng thủ liền đơn giản hơn rất nhiều.

Mộc Phàm không ngừng xem tiếp, trong lòng rất kích động, đây chính là cơ hội a, cơ hội tốt để kiếm tiền.

“Bên trên điều động mười lăm vị trận pháp sư cao cấp, trận sư chính còn chưa được định ra, ngươi hiểu ý ta sao?” Liễu Sơn nghiêm túc nhìn Mộc Phàm.

Lời này có ẩn ý nhắc nhở, nói cho Mộc Phàm còn chưa có trận sư chính, nếu ngươi thật sự có bản lĩnh thì có thể bắt lấy vị trí này.

Hai mắt Mộc Phàm sáng ngời, bảo đảm nói: “Liễu lão yên tâm, vị trí trận sư chính ta chắc chắn ngồi, trận pháp khu thứ mười do ta thiết kế, chỉ cần đủ tài liệu là được.”

“Điểm này ngươi yên tâm, chúng ta đã chuẩn bị đủ tài liệu rồi, nhưng chỉ cho phép thành công, không được thất bại, bởi vì chỉ có một phần tài liệu.”

Liễu Sơn nghiêm túc nhắc nhở Mộc Phàm, thất bại liền không lại còn tài liệu, dù sao có rất ít tài liệu.

“Ta hiểu.” Mộc Phàm nghiêm túc gật gật đầu, hắn hỏi: “Vậy khi bố trí trận pháp siêu cấp này, lợi ích được phân phối như thế nào?”

Mộc Phàm trực tiếp hỏi rõ lợi ích, ý là ta đang đòi tiền.

Võ Cương nghe xong biến sắc, muốn nhắc nhở nhưng lại không dám nói, chỉ có thể âm thầm sốt ruột, sao có thể nói trắng ra như vậy a?

Mộc Phàm, thật không hiểu chuyện.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 33%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)